Chia sẻ

Tre Làng

TÂM SỰ CỦA NỮ NHÀ BÁO BỊ "DÂN" BẮT TRONG VỤ ĐỒNG TÂM: ĐỐI THOẠI Ở THÔN HOÀNH

Đối thoại ở thôn Hoành

“Mày là ai? Từ đâu đến? Đến đây làm gì?”. Tôi không biết mở lời từ đâu, bởi không thể gào to như họ. Tôi run rẩy.

3 tiếng mất liên lạc với toà soạn khi về Mỹ Đức khiến nhiều người lo lắng, chuyện gì đã xảy ra với tôi.

Cho tới sáng 16/4, mọi cánh cửa thông tin về xã Mỹ Đức chỉ le lói một vài tia yếu ớt. Câu chuyện mà ai cũng có thể truyền tai nhau là chiều 15/4, một đoàn cảnh sát gồm cả cơ động, công an, cán bộ huyện đã xảy ra xô xát với hàng ngàn người dân, sau hoạt động bắt người theo quyết định khởi tố đã có từ trước đó hơn một tháng. Hàng chục cảnh sát, công an, cán bộ huyện đã bị dân giữ lại tại nhà văn hoá thôn Hoành, xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức.

Tôi và một phóng viên nam lên đường tới Mỹ Đức với một sự thôi thúc phải tìm ra câu chuyện gì thực sự đang diễn ra. 

Gần đến nơi, thấy từng nhóm người cả cảnh sát, cả người mặc thường phục đứng lố nhố khắp trên con đường vào xã tôi đã run. Tôi chỉ là một phụ nữ, tôi còn có con nhỏ. Tôi dừng lại một quán trà ven đường lân la đến nửa ngày. Nhưng qua giờ trưa, tôi thấy mình không thể chịu nổi nữa. Tôi tự hỏi: Vì sao đã đến tận nơi này rồi lại ngồi đây để trở về ngờ vực? Tôi có linh cảm có một câu chuyện chẳng lành đằng sau những video chỉ thấy gào thét, chỉ thấy những hừng hực căm phẫn từ đám đông bắt bớ kia? Và tôi đã không kìm được bước chân của mình đến cổng làng, sau khi để lại toàn bộ giấy tờ, tư trang cho người đồng nghiệp ở vòng ngoài, chỉ mang theo 2 thứ: ghi âm và điện thoại.

Nhưng khi vừa kịp thấy đám đông đứng đầu đường dẫn vào thôn Hoành, vừa thoáng qua những thân gỗ to lù lù chắn ngang đường làng, tôi đã bị nhiều bàn tay lôi lại. Tôi giật bắn người: hàng chục đôi mắt phụ nữ lọt ra từ khuôn mặt bịt kín khẩu trang đang đổ dồn về mình. Những người đàn ông chạy ào tới túm áo tôi.

Những câu hỏi như thét lên: “Mày là ai? Từ đâu đến? Đến đây làm gì?”. Tôi không biết mở lời từ đâu, bởi không thể gào to như họ. Tôi run rẩy. 

Mất một hai phút để tự trấn tĩnh, tôi nói mình là phóng viên. Nhưng dân làng nói tôi phải có thẻ ngành. Toàn bộ giấy tờ tôi đã để bên ngoài vì không thể đoán trước thái độ của những người dân ở đây với nhà báo như thế nào. Không xuất trình được giấy tờ, tôi bị một người đàn ông và một phụ nữ áp giải bằng xe máy vào sâu bên trong.

Họ chở tôi vào làng, len lỏi qua những chướng ngại vật đã dựng lên. Dọc hai bên đường, từng tốp người già, trẻ, lớn bé đứng ngồi nhấp nhô. Khi nhìn thấy người lạ mặt, họ bật dậy và lại tiếp tục những câu hỏi như gào lên: “Nó là ai? Sao lại vào đây?”. 

Người làng chở tôi đến trước một khu nhà văn hoá thôn Hoành: Nơi đang giữ hàng chục người thực thi công vụ. Chúng tôi dừng lại trước cánh cổng sắt đóng chặt nhiều lớp khoá. Trong khoảng sân lớn, có vài chục người: đàn ông trung niên, thanh niên, phụ nữ... Người ngồi, người nằm ngủ, bên cạnh đều có sẵn gậy nhỏ. 

Thấy tôi, người dân bật dậy, đổ dồn những ánh nhìn cảnh giác cùng tức giận. Có một người đàn bà mặt giận dữ nói nhất định phải khám người tôi. Những người đàn ông bình tĩnh cũng không khuyên nổi bà. Bà dẫn tôi vào một căn phòng nhỏ, bắt cởi quần áo. Tôi run lên. Đời tôi chưa từng nghĩ có một lúc mình sẽ nhận sự xúc phạm lớn đến vậy.

Thấy chiếc khuy quần, người đàn bà cũng nghi ngờ đó là một thiết bị ghi âm, ghi hình nguỵ trang nào đó. Người đàn bà vừa khám vừa hét lên những câu chuyện không đầu không cuối. Hóa ra bà là người thân của một trong 4 người Đồng Tâm vừa bị bắt giữ. Mọi sự tức giận, sợ hãi trong tôi bỗng tan biến. Trên gương mặt khắc khổ, giận dữ của người đàn bà hiện lên sự hoang mang, sợ hãi. Tôi hợp tác để bà khám bất kỳ gì bà muốn và hỏi chuyện. Bà ứa nước mắt kể rằng đời mình chưa bao giờ phải chứng kiến cảnh bắt người như hôm qua. Người phụ nữ ấy không chịu đựng nổi.

Tôi chợt nhận ra, họ cũng là người nông dân giống như bố mẹ mình, ẩn sau những câu nói ác khẩu là sự hiền lành, đôn hậu, và thậm chí là yếu đuối. Tôi bình tĩnh trò chuyện cùng bà.

Nhưng cuộc nói chuyện liên tục bị ngắt quãng. Những người xung quanh chen vào, tiếp tục đòi khám người lần nữa, bắt tôi mở khóa điện thoại để lục soát, cáo buộc tôi là “người được cài vào thôn”. Nhưng bà gạt họ đi, và cứ thế kể. Người ta mắng bà: “Cô có biết đây là ai không mà cô kể?”. Bà mặc kệ.

Người phụ nữ ấy có một khát khao được nói, và những gì bà cần, là một sự lắng nghe.

Sau một hồi, những người xung quanh không để bà nói tiếp nữa. Họ quyết định đuổi tôi ra khỏi xã, tịch thu ghi âm và điện thoại. “Nếu các bác không nói với cháu, thì vĩnh viễn không có ai biết chuyện gì đã xảy ra ở đây” - tôi cố gắng thuyết phục. Có một lúc, tôi thậm chí đã nghĩ đến việc sẽ ở lại đây đêm nay: họ sẽ giam tôi, nhưng như thế cũng không sao, tôi sẽ biết được thêm nhiều điều. Tôi không còn thấy sợ người dân nữa. Chỉ có một vấn đề, là họ không đồng ý để tôi gọi một cuộc điện thoại về nhà cho gia đình yên tâm.

Rồi một ai đó để ngỏ khả năng, rằng nếu tôi là phóng viên đàng hoàng của một cơ quan báo chí tử tế, thôn Hoành sẽ chào đón tôi quay lại. Vài thanh niên áp giải tôi ra ngoài thôn. Tôi lấy giấy tờ và xin quay lại. 

Lại đi qua những đoạn đường đầy ắp người, nhưng chào đón tôi lúc này là những ánh mắt đã dịu lại. Thấy tôi quay lại, hết phụ nữ, lại đến đàn ông đều muốn kể chuyện. Có người vì xúc động mà nói đứt quãng không thành câu. Họ đã chấp nhận nói chuyện điện thoại với toà soạn và cam kết: đảm bảo an toàn tuyệt đối để tôi trở về.

Câu chuyện tôi lắng nghe sau đó không như những gì bên ngoài đang run sợ. Họ khẳng định không tưới xăng lên người cảnh sát. Họ còn cử riêng một gia đình hàng ngày nấu cơm cho các cán bộ ăn, dẫn cán bộ đi vệ sinh, tắm rửa. 

Họ còn muốn kể câu chuyện nhiều hơn như thế với tôi, nhưng trời sắp tối, họ muốn đưa tôi ra về để được an toàn. Tôi hiểu vẫn còn có những người cực đoan không thấy thoải mái với một người lạ trong thôn vào lúc này.

Tôi đã bắt đầu hành trình trong thôn Hoành bằng sự sợ hãi đến cứng người, nhưng ra về với tâm trạng bình yên. Đưa tôi ra khỏi thôn, những người đàn ông, phụ nữ bỏ gậy xuống, rời đi những ánh mắt giận dữ, họ lại trở về với sự đôn hậu của những người dân quê. Sau những đống sỏi đá ngồn ngang đổ xuống làm chướng ngại vật là những biểu ngữ: "Không chống chính quyền".

Nếu hôm ấy, tôi đi thẳng về Hà Nội sau khi được thả ra, tôi sẽ vĩnh viễn chỉ nhìn thấy một nửa bức tranh. Và đó là nửa tối ám, đầy những ánh mắt long lên vì giận dữ, đầy cảm xúc tiêu cực. Nhưng tôi đã quay lại, và chủ động đối thoại, để may mắn được nhìn thấy sự hồn hậu và nỗi khát khao được bày tỏ trong chính những gương mặt ấy.

Khoảng cách giữa một con người đầy hằn học cầm gậy gỗ, với một con người chất phác của nông thôn, dường như chỉ là một cuộc trò chuyện cầu thị. Nhiều người trong số họ chỉ có nhu cầu được lắng nghe.

Một cuộc đối thoại thực sự công khai đang được chờ đợi.

Bảo Hà (http://vnexpress.net/)

27 nhận xét:

  1. Chính xác, cái cần bây giờ là một cuộc đối thoại công khai. Chính người dân Đồng Tâm cũng khẳng định là họ hoàn toàn không chống đối đường lối, chủ trương của Đảng. Họ chỉ đang cố gắng dành lấy kế sinh nhai của họ và gia đình mà họ tưởng đương nhiên phải thuộc về họ thôi. Cảm ơn sự dũng cảm của nữ nhà báo đã đem lại cái nhìn khách quan cho người ngoài cuộc chúng tôi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nặc danh17:22 19/4/17

      Giờ khó xử lắm...lỗi là của chính quyền xã tự ý bán đất cho dân...làm đúng pháp luật thì lại tội người dân...mà nếu bỏ qua luật pháp thì lại tạo tiền lệ phép vua thua lệ làng.mất đi tính pháp quyền của nhà nước....chính quyền chưa đối thoại chắc phải làm rõ vụ việc đã...trước sau gì cũng ra đối thoại thôi....bạn đừng lo....theo mình nên tăng mức bồi thường nhưng ko thể cao đến mức người dân yêu cầu được....

      Xóa
    2. Nặc danh10:18 20/4/17

      bạn nói chuẩn đấy. thực ra không đền bù cao cũng được nhưng phải xử công khai và nghiêm những người vppl là dân yên ngay

      Xóa
  2. Chuyện tưới xăng lên người cảnh sát cơ động rồi mấy chuyện nhảm nhí toàn do cái lũ dân chủ cuội nghĩ ra rồi thêm vào câu chuyện hấp dẫn của chúng nó, được việc cho chúng nó nhưng vô hình chung đẩy những sai lầm ấy thành những hiểu nhầm không đáng có. Để xem cái đuôi cáo của lũ đó bao lâu nữa thì bị lòi ra

    Trả lờiXóa
  3. binhminh0357915:39 19/4/17

    Người dân họ cũng chỉ là những người thật thà chất phát rất đỗi bình thường nhưng họ lại bị đám phần tử cực đoan kích động lôi kéo, dẫn đến những hành động mang tính chất manh động, du côn du đồ. Thực sự cần đến những cuộc thương thuyết ôn hòa, bình tĩnh để giải quyết vấn đề một cách đúng đắn nhất

    Trả lờiXóa
  4. Nặc danh15:57 19/4/17

    Mãi tới giờ mới thấy một bài viết của người làm báo Chân Chính . KHÔNG HIỂU NHIỀU BÁO THẾ MÀ PHÓNG VIÊN ĐỀU BẬN HẾT SAO ?
    Tôi tin người dân ở đây chỉ cần có thể phóng viên của Báo ( một số báo thôi ) thì họ sẽ đối xử thật lòng . Họ đang rất cần NGƯỜI THƯƠNG THUYẾT VÌ HỌ VẪN SỢ ... CHÍNH QUYỀN ./.

    Trả lờiXóa
  5. Người dân Việt Nam là thế, thực sự sau khi đọc xong bài viết này, tôi cảm thấy run người, tôi run bỏi vì tôi thương cho những con người dân chất phát thật thà kia, rõ ràng không thể đổ tất cả lỗi lầm cho họ được, vì họ cũng đâu muốn làm thế, họ chỉ làm vì lợi ích của họ thôi! Họ cũng đâu tẩm xăng lên người những chiến sỹ kia, mà họ còn chăm sóc những chiến sỹ kia như con của mình! Rõ ràng điều rất cần bây giờ là một cuộc đối thoại tử tế giữa chính quyền với người dân!

    Trả lờiXóa
  6. Những người dân Đồng Tâm họ cũng là những nông dân chất phác, nhưng vì sự đời đưa đẩy nên họ mới có những hành đông dại dột như thế. Nhắc đên đây tôi lại cảm thấy bực tức bởi những kẻ đã tiếp tay cho chuyện này. Đó không ai khác mà là những người đứng đầu xã Đồng Tâm chỉ vì lòng tham mù quáng mà để lại hậu quả như thế này.

    Trả lờiXóa
  7. Đằng sau sự hung bạo mà chúng ta thấy ở người dân đông tâm trong thời gian qua thông qua các bài báo trên mạng xã hội thì một nhà báo-người đã trực tiếp tiếp xúc với dân đồng tâm đã cho chúng ta thấy môt mặt hoàn toàn khác. Có lẽ bản chất chất phác ở những người nông dân vẫn chưa mất trong con người họ và mình tin chắc rằng họ sẽ sớm hành động đúng đắn trở lại.

    Trả lờiXóa
  8. Rõ ràng là người dân ở đây rất đậm đà tình người, chân chất như những người dân bình thường khác như bản tính vốn có của người lao động Vn. đằng sau những bức xúc những sự kishc động mạnh mẽ họ vẫn luôn luôn có tình người và không làm hại người khác chúng ta nên trân trọng điều đó

    Trả lờiXóa
  9. Chị ấy nói thật xúc động và sâu sắc ở đây chúng ta cảm thấy thật cảm động vì nhận ra một nhân dân đồng tâm khác với những sự hung bạo, dũ dằn thậm chí là độc ác mà chúng ta nhìn thấy. Thực sư đó chỉ là vỏ bọc mà thôi họ vẫn tốt và chân chất như vậy,thật vui vì điều đó . chúng ta có được một niềm tin

    Trả lờiXóa
  10. thật đáng khâm phục nữ nhà báo dũng cảm như vậy, phải có những người nhà báo dũng cảm, dám đương đầu với khó khăn, thử thách để tìm được ra sự thật, để truyền tải những câu chuyện ẩn chứa bên trong thì cuộc sống này mới có nhiều điều ý nghĩa. bây giờ tìm được một nhà báo như vậy khó lắm, hy vọng nữ nhà báo sẽ có những bài viết chân thực hơn nữa gửi đến người đọc, với tinh thần như của nữ nhà báo trên, chắc chắn cô được nhiều người ủng hộ

    Trả lờiXóa
  11. thực sự cảm phục tinh thần của nữ nhà báo, không có chị không biết đến bao giờ sự thật mới được phơi bầy, mãi mãi chỉ là một nửa bức tranh u tối, cái mà không chỉ chị mà chúng ta đều nhận ra là người dân cần một sự lắng nghe như thế nào, một cuộc đối thoại giữa chính quyền với người dân là điều chúng ta đang chờ đợi

    Trả lờiXóa
  12. những tâm sự thực sự tâm huyết của nữ phóng viên, những thông tin chị đưa thực sự quý giá, chúng ta có cái nhìn hoàn toàn khác về sự việc này những gì chúng ta thấy chỉ là những thông tin chưa được kiểm chứng, những phần tử xấu đang lợi dụng để kích động người dân, họ cần sự lắng nghe và thấu hiểu, một cuộc đối thoại là cần thiết.

    Trả lờiXóa
  13. Họ cũng là người dân bình thường thôi, họ bị dồn nén và bức xúc lâu quá nên mới đứng lên như vậy nhất là khi có cụ 80t bị bắt, ở quê những người như vậy đáng được tôn trọng do bị hành xử kiểu vậy dân càng bức xúc hơn. Họ sợ và cũng k tin tưởng được ai nữa vì kiện mấy năm rồi lên cả báo rồi mà không có kết quả. Đặt vị trí của chúng ta vào họ bạn sẽ biết. Bạn là một nhà báo dũng cảm chúc bạn mạnh khỏe và thành công trong cuộc sống.

    Trả lờiXóa
  14. Những người dân Đồng Tâm về cái lý, đúng là họ đã vi phạm pháp luật nghiêm trọng khi đã bắt giữ người trái pháp luật; nhưng về cái tình thì họ vẫn chỉ là những người nông dân hiền lành, chất phác, lo lắng cho kế sinh nhai của mình, hiểu sai về chủ trương chính sách mà chưa được giải thích cho cặn kẽ. Thế nên cơ quan chính quyền mới không sử dụng vũ lực với bà con mà giải quyết bằng đối thoại ôn hòa, đảm bảo không gây ra bất cứ tổn thất gì cho bà con

    Trả lờiXóa
  15. Đây mới thực là nhà báo có tâm, họ đi đến tận nơi để mắt thấy tai nghe về những bực xúc trong xã hội chứ không phải nhà báo ngồi trong phòng lạnh rồi chém gió đủ thứ từ trên trời dưới biển. Đọc bài báo của nhà báo thu hà mới thấy được rằng người dân họ không hề xấu như những gì mà chúng ta nghĩ về họ, chẳng qua những bức xúc của họ bị dồn nén bây lâu nay mà chưa được giải tỏa mà thôi. Chính quyền nên xuống tận nơi, đối thoại với họ để tìm ra giải pháp tháo gỡ vấn đề, đừng để cho những sự việc nhỏ thành cái cớ để đối tượng xấu lợi dụng.

    Trả lờiXóa
  16. Hoabinh03020015:59 20/4/17

    Việc chính quyền huyện Mỹ Đức, TP Hà Nội đã tổ chức cưỡng chế giải tỏa 59 ha đất phục vụ công trình dự án xây dựng sân bay Miếu Môn tại xã Đồng Tâm là công trình thuộc dự án an ninh quốc gia, đã được lên kế hoạch thực hiện từ lâu. Bà con nên tỉnh táo, nhận diện được âm mưu, ý đồ xấu xa của các đối tượng phản động, không để chúng kích động, đẩy bà con vào con đường vi phạm pháp luật

    Trả lờiXóa
  17. Thaibinh02340016:02 20/4/17

    Những người dân Mỹ Đức dưới sự kích động của đám phản động đã trở nên hung hãn, manh động, coi thường pháp luật, hành vi giam giữ người trái phép là hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng, mong rằng bà con nên biết phân biệt đúng sai, không để cho những đối tượng cơ hội lợi dụng để đục nước béo cò, phục vụ mưu đồ chính trị xấu xa của chúng

    Trả lờiXóa
  18. Thaibinhquetoi23416:10 20/4/17

    Nhiều năm trở lại đây, xã Đồng Tâm trở thành “điểm nóng” về tranh chấp khiếu kiện đất đai do một số người dân chiếm dụng đất đai thuộc dự án xây dựng sân bay Miếu Môn phục vụ cho mục đích quốc phòng an ninh không trả lại đất mặc dù các cơ quan chức năng và chính quyền địa phương các cấp đã nhiều lần vận động, đối thoại. Mong rằng bà con tỉnh táo, tuân thủ pháp luật, đừng dấn sâu hơn nữa vào con đường vi phạm pháp luật

    Trả lờiXóa
  19. Hagiang83616:13 20/4/17

    Bà con nhân dân Đồng Tâm nên tỉnh táo, tin tưởng vào chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước, tuân thủ nghiêm pháp luật, đừng để cho những kẻ xấu lợi dụng, kích động làm cho tình hình thêm phức tạp. Mục đích của chúng chỉ là lợi dụng tình hình để xuyên tạc, xúi giục bà con chống đối chính quyền, đẩy bà con vào con đường vi phạm pháp luật

    Trả lờiXóa
  20. những lời tâm sự chân thật nhất của người trong cuộc, người dân xã Đồng Tâm không hề xấu, họ cũng chỉ muốn đòi hỏi những quyền lợi và giải đáp những thắc mắc của họ, chính vì vậy rất mong bà con sẽ bình tĩnh đối thoại trực tiếp cớỉ mở với chính quyền thì mọi chuyện đều có thể giải quyết

    Trả lờiXóa
  21. Đã có người dân của xã lên tiếng nhận lỗi và đã được hưởng sự khoan hồng của pháp luật. Tôi mong bà con hãy nhận thức được vấn đề và hãy thả những người bị bắt giữ trái phép càng sớm càng tốt, như vậy sẽ giúp cho gia đình mình không bị vướng vào vòng lao lý., cùng nhau giải quyết việc này yên bình

    Trả lờiXóa
  22. Đối thoại giúp cho người dân Đồng tâm cũng như chính quyền Hà Nội hiểu rõ toàn diện sự việc hơn, từ đó nêu lên được tiếng nói chung, đưa đến hồi kết nhanh chóng cho sự việc, cuộc sống hòa bình sẽ trở lại với bà con nơi đây

    Trả lờiXóa
  23. Nặc danh12:41 23/4/17

    Chị Hà viết hay, giàu cảm xúc. Nhưng thú thật vào thôn Hoành đó bây giờ tôi vẫn thấy sợ vãi đái. Tôi không đọc nổi suy nghĩ thật của họ ngoài ánh mắt ngờ vực, cuồng dại, cay cú, bất cần và sắt máu. Sắt máu là từ tôi muôn nói.
    Nhug thôi, mọi việc hãy chờ kết luận Thanh tra

    Trả lờiXóa
  24. Tuy cũng hiểu tâm trạng của người dân khi đứng trước trường hợp này nhưng mình cũng thật sự thấy buồn một chuyện là bà con mình dạo gần đây hay bị bọn phản động lợi dụng gây chiến với chính quyền quá. Hy vọng qua các sự việc đáng buồn như trên thì người dân sẽ rút kinh nghiệm và nâng cao nhận thức chính trị hơn nữa.

    Trả lờiXóa
  25. không biết có thật hay không chứ người dân không bắt phóng viên làm gì, đẻ họ nói xấu về đồng tâm à. Bà con vẫn luôn mong chờ được gặp bác Chung, thân thiện chào mừng Bác chứ không hề có chuyện bạo động, không tiếp quyết không nhân nhượng như các nhà Dân chủ thường nói đâu

    Trả lờiXóa

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog