Chia sẻ

Tre Làng

NHÂN SỰ BỘ CHÍNH TRỊ ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM KHÓA XII

Nhân Sự Bộ Chính Trị Đảng Cộng Sản Việt Nam Khóa XII


Như đã nói ở bài trước về “Tứ Trụ Triều Đình”, nội dung nhân sự lãnh đạo Việt Nam luôn nhận được sự quan tâm bình thường, khác thường, và dị thường của thế giới, tùy vào chủ thể của sự quan tâm ấy là ai hay là cái gì. Bình thường đối với hàng tỷ người đọc báo xem tin trên toàn thế giới mà tờ báo lớn hay trang tin lớn đều tải đăng vô số chuyện, chuyện nào cũng quan trọng như nhau. Khác thườngđối với một số người như tỉnh ngủ, tiến từ giai đoạn ngủ đông trẻ thơ chẳng biết Việt Nam ở đâu trên bản đồ thế giới, sang giai đoạn trưởng thành có dư thừa kiến thức, có dư thừa bản lĩnh tài năng, và có dư thừa tiền bạc, quan tâm đến Việt Nam như miền đất hứa mình phải đến để đầu tư, để làm giàu, để lấy vợ Việt, để sống đế vương trong môi trường tuyệt diệu của ổn định chính trị và đầy đủ vắc-xin miễn nhiễm trước các suy thoái lụn bại kinh tế toàn cầu. Dị thường đối với dăm ba kẻ mông muội khi mừng rở thấy có dịp để tập viết tiếng Việt cũng như có tham vọng muốn có danh “nhà phê bình thời cuộc.” Bài viết này nói về cái phi thường rất đỗi bình thường ở Việt Nam, đối với người Việt Nam: nhân sự Bộ Chính Trị Đảng Cộng Sản Việt Nam.

Gần đây tin tức chính thống Việt Nam cho biết vấn đề chuẩn bị nhân sự lãnh đạo nhân Đại Hội Đảng Cộng Sản XII năm 2016 đã được thực hiện như bao lần thành công trước đó. Tuy nhiên, đối với nội dung rằng có nhiều vị đã ở tuổi nghĩ hưu đã nộp đơn xin tiếp tục phục vụ Đảng, phục vụ đất nước, phục vụ nhân dân, tôi có các ý kiến sau về kinh nghiệm và yêu cầu.

Kinh nghiệm:

Thiên hạ tại các nước siêu cường, văn minh, hiện đại, thực tế thực dụng thực chất, đã từ rất lâu không còn bất kỳ ai rêu rao về tự do, ngợi ca cấp tiến, phất cờ đòi trẻ hóa. Tại tất cả các quốc gia siêu cường tư bản đó không có bất kỳ đảng phái chính trị nào dám đặt tên là Đảng Tự Do hay Đảng Cấp Tiến, vì rằng quốc gia càng cường thịnh, vị trí của Đảng Bảo Thủ càng vững chắc, vì rằng như đã nói trong bàiTranh Giành Ngôn Từ, “tự do” hoàn toàn kém về ý nghĩa chính trị so với “dân chủ”. Còn tại siêu cường Hoa Kỳ với nhiều trăm năm tuổi vẫn chỉ có sự lãnh đạo của một đảng chính trị duy nhất là anh em song sinh Dân Chủ với Cộng Hòa mà cả hai thì tất nhiên là cùng bảo thủ, tức trên nền tảng vững vàng đạt được từ xưa đến nay dứt khoát không cho phép bất kỳ một tên “tự do”, “cấp tiến” hay “trẻ nít hay trẻ quá hoặc trẻ hóa” nào lãnh đạo Hoa Kỳ. Tất cả mang ý nghĩa rằng việc trị quốc bắt buộc phải sau giai đoạn tu thân và tề gia vốn ngốn bao thời gian để một lãnh đạo quốc gia có thể bắt đầu trị quốc để bình thiên hạ.

Trị quốc rất khác với trị quốc để bình thiên hạ. Việt Nam đã trẻ hóa đội ngũ lãnh đạo các địa phương, các ban ngành, đoàn thể chính trị, và nhiều nghị sĩ rất trẻ đã có mặt tại quốc hội. Đây là những người trẻ tham chính, tức tham gia trị quốc. Sau thời gian dài trị quốc, những chính khách thành công có thể trở thành nhân vật trị quốc để bình thiên hạ, nghĩa là lãnh đạo quốc gia (“tứ trụ triều đình”). Điều này nói lên một sự thật phải có – mà nói theo tiếng Anh là “it’s a must” – rằng kinh nghiệm là điều kiện tiên quyết của thời trị quốc bình thiên hạ, rất khác với thời chiến tranh vốn chỉ dành sự chiến thắng vẻ vang vinh dự cho bậc thiên tài ngàn năm có một. Đại Tướng Võ Nguyên Giáp lãnh đạo quân đội thời chiến tranh như một thiên tài. Thời trị quốc bình thiên hạ đòi hỏi một vị tướng phải kinh qua nhiều cấp bậc, nhiều thời gian, nhiều thành tích, nhiều kinh nghiệm, nhiều kiến thức quân chính (quân sự và chính trị), nhiều xét chọn, nhiều thủ tục được lên một bậc tướng, khiến nhiều vị tá đại tài phải về hưu khi chưa kịp lên cấp thiếu tướng. Chính vì vậy, tôi hoàn toàn ủng hộ việc các vị đương nhiệm trong Bộ Chính Trị khi tự thấy vẫn còn sức khỏe để tiếp tục phục vụ Đảng, phục vụ đất nước, phục vụ nhân dân, nộp đơn xin ứng cử tiếp cho nhiệm kỳ XII. Đây là chuyện bình thường trên thế giới từ thời thượng cổ đến nay. Đây là chuyện quốc gia đại sự chứ không phải chuyện lãnh đạo một tỉnh ủy. Thiên hạ hay nói sai rằng người “già” nên nhường chỗ cho người “trẻ” như một khẩu hiệu chung, mà không phân biệt được chỗ ấy là chỗ nào, chỗghế lãnh đạo một công ty, ghế lãnh đạo một Bộ, ghế lãnh đạo chính phủ, ghế lãnh đạo Nhà Nước, hay ghế lãnh đạo tại Bộ Chính Trị. Không bất kỳ vị tổng thống một siêu cường nào muốn bắt tay chào một tổng thống trẻ măng của một nước khác nếu như đó không là nước đàn em trung thành. Không bất kỳ vị tổng thống một siêu cường nào muốn bắt tay chào một Tổng Bí Thư trẻ măng của Đảng Cộng Sản Việt Nam nếu như không đang nghĩ rằng có thể biến người đó thành một Gorbachev Việt Nam. Không bất kỳ vị tổng thống một siêu cường nào muốn bắt tay chào một Chủ Tịch Quốc Hội trẻ măng của nước khác nếu như đó không là nước đàn em trung thành. Và không bất kỳ vị tổng thống một siêu cường nào muốn bắt tay chào một Thủ Tướng trẻ măng của nước khác nếu như đó không là nước đàn em trung thành. Vì vậy, “trẻ hóa” chưa bao giờ là một “kế sách” được phát trên loa của các siêu cường. Đó là sự mặc định quá ư là rõ nét rõ ràng rõ rệt trên cả hiển nhiên.

Việt Nam là một đất nước có hai vấn đề miên viễn (thậm chí cho đến sau cả ngày tận thế) sau:

1) luôn là mục tiêu phá hoại sự ổn định chính trị của các thế lực thù địch, và

2) luôn có đa số người dân dễ “lờn mặt” với lãnh đạo “trẻ”, dù ở góc độ doanh nghiệp nhà nước, doanh nghiệp nước ngoài, hay cơ quan hành chánh công quyền.

Vì hai vấn đề miên viễn trên, với thực tế là nhiệm kỳ 2011-2016 trải qua những biến động cực kỳ to lớn trước ngưỡng cửa chiến tranh với hay từ Trung Quốc, những biến chuyển khác thường về an ninh địa chính trị trên thế giới, và những nắm bắt được các vận hội cực kỳ quan trọng cho nhiệm kỳ tiếp theo, các lãnh đạo Bộ Chính Trị đã có đầy đủ năng lực, kinh nghiệm, cùng uy tín với thế giới cũng như sự nể trọng của thế giới, và do đó, nếu tình trạng sức khỏe cho phép và nếu không phạm các quy định nghiêm ngặt của Đảng về nhân sự, sự có mặt của các vị vẫn là một bảo đảm tốt hơn cho Việt Nam ở thời gian 2011-2021 tiếp theo, vừa tiếp tục đại cuộc mà các vị đã hình thành, nắm bắt, vừa hòa vào đội ngũ các vị kế thừa cùng được bầu vào Bộ Chính Trị để thực hiện phát triển đại cuộc ấy. Đây luôn là sự lành mạnh của trọng tâm trị quốc để bình thiên hạ: lực lượng lão luyện tài ba đang hay đã qua ngưỡng tuổi hưu phối hợp với lực lượng lão luyện tài ba còn nhiều năm mới đến tuổi hưu.

Yêu cầu:

Việt Nam vẫn còn tồn tại một thực tế về sự vô tâm vô tình vô cảm vô lý vô trách nhiệm của các lãnh đạo Đảng ở các địa phương, dù cố ý hay vô tình. Các thành viên Thành Ủy Thành phố Hồ Chí Minh như Chủ tịch Hội Đồng Nhân Dân Nguyễn Thị Quyết Tâm hay Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Dân Lê Hoàng Quân vẫn bị một người dân cho rằng các yêu cầu đối thoại với các vị này để giải quyết các khiếu tố đã kéo dài quá nhiều năm của người ấy đã chưa từng được đáp ứng trong suốt nhiệm kỳ 2011-2016 của các vị, dù bởi trực tiếp vị lãnh đạo ấy hay gián tiếp với trợ lý của chính vị lãnh đạo ấy, thậm chí không có bất kỳ thư phúc đáp cụ thể nào của vị lãnh đạo ấy trong ngần ấy năm. Thành phố Hồ Chí Minh ắt không là ngoại lệ, nếu tính theo số lần có các vụ khiếu tố đông người từ các tỉnh đổ về Thành phố Hồ Chí Minh.

Các lãnh đạo tái cử và mới trúng cử của Bộ Chính Trị nhiệm kỳ mới do đó phải bảo đảm chấn chỉnh các cơ sở Đảng, giám quản các lãnh đạo Đảng ở địa phương bằng kỷ luật sắt, để giải quyết xong và dứt điểm tất cả các vụ khiếu tố đã kéo dài nhiều năm qua của người dân, nội trong nửa đầu nhiệm kỳ mới, và dứt khoát không để có sự dây dưa bất kỳ đối với vụ việc khiếu tố mới nào được kéo dài qua nhiệm kỳ sau đó (2021-2026). Đó mới là trị quốc để bình thiên hạ để thay thế cho trị quốc bây giờ còn bình thiên hạ là chuyện của nhiệm kỳ sau.

Bộ Chính Trị Đảng Cộng Sản Việt Nam gánh trên vai trọng trách (a) xây dựng Việt Nam dứt khoát thành cường quốc, (b) dứt khoát không để một nắm đất hay một hạt cát nào của Việt Nam bị chiếm đoạt bởi bất kỳ nước nào dù là man di quốc hay siêu cường quốc, (c) dứt khoát dùng trí tuệ và sự sáng suốt cùng sức mạnh để tái lập chủ quyền thực tế đối với các vùng lãnh thổ đã bị ngoại bang lấn chiếm trong lịch sử cận đại, và (d) dứt khoát dùng sức mạnh của Đảng để bảo đảm Đảng có đội ngũ kế thừa thực chất thay vì kế thừa danh xưng kiểu “Đoàn là đội ngũ kế thừa của Đảng” để chủ động đưa người giỏi trẻ tuổi ngoài Đảng vào Đảng mà không qua chuyến xe trung chuyển của Đoàn.

Bộ Chính Trị Việt Nam là một thực thể quyền uy mà Tông Thống Mỹ cũng như lãnh đạo các cường quốc phải công nhận và kính trọng như đã thể hiện trong những lời mời Tổng Bí Thư Đảng Cộng Sản Việt Nam sang thăm chính thức nước họ trong nhiệm kỳ qua.

“Tứ trụ triều đình” là một thực thể uy quyền, trong đó Tổng Bí Thư Đảng là một cột trụ cùng với ba cột trụ Chủ Tịch Quốc Hội (Lập Pháp), Chủ Tịch Nước, và Thủ Tướng (Hành Pháp và Tư Pháp) đều là thành viên của Bộ Chính Trị, thực hiện các kế sách chủ trương đối ngoại và đối nội của Bộ Chính Trị, tinh hoa của Ban Bí Thư Trung Ương Đảng và Đảng Cộng Sản Việt Nam.

Nhân sự lãnh đạo Bộ Chính Trị, do đó, không dựa theo tuổi để nói là đến tuổi hưu, quá tuổi hưu, hay còn trẻ tuổi; không dựa theo giới tính để cho ra tỷ lệ bao nhiêu phần trăm nam, bao nhiêu phần trăm nữ; không dựa theo sắc-tộc-chủ-nghĩa để cho ra tỷ lệ dân tộc bất kỳ. Tất cả chỉ dựa vào kinh nghiệm, uy tín, năng lực, trí tuệ, sự kiên định chính trị hiến định, và lòng ái quốc cao nhất. Sẽ là đại phúc của quốc gia nếu có những nhà lãnh đạo còn rất nhiều năm mới đến tuổi hưu nhưng đã hội đủ tất cả những tiêu chí quan trọng mang tính “đầu óc” này.

Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam phải là cường quốc kinh tế để hiện thực hóa hiện đại hóa quân đội để trở thành thủ lĩnh của ASEAN.

Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế

a) Ghi chú:

Với tư cách nhà quản trị nhân sự học, tôi từng tư vấn cho các tập đoàn nước ngoài về đặc điểm số 2 ở trên để các tập đoàn này đừng bao giờ vướng phải do không hiểu biết về sự thật mang đặc tính dân tộc ấy, để rồi gặp khó khăn trong điều hành chi nhánh tại Việt Nam; nghĩa là dù dùng người ngoại quốc, Việt Kiều, hay người Việt cũng phải trên cơ sở ưu tiên chọn người đã đứng tuổi mới tránh được thất bại. Là người luôn giữ chức vụ lãnh đạo khi vẫn còn “trẻ” và dù luôn tạo điều kiện cho các nhân viên thuộc quyền còn trẻ lên nắm quyền trong các kế sách kế thừasuccession plan, tôi vẫn khẳng định rằng sự già dặn là cực kỳ quan trọng, mà sự già dặn đến từ kinh nghiệm tích lũy phong phú dồi dào bất kể tuổi tác của người đó, nghĩa là người lớn tuổi hơn có nhiều cơ may có nhiều kinh nghiệm hơn còn người trẻ tuổi hơn buộc phải nỗ lực tối đa để có nhiều kinh nghiệm sớm hơn như đã nêu trong bài Định Tính Và Định Lượng Tuổi Trẻ.

b) Kính mời tham khảo:

Hoàng Hữu Phước. 26-10-2013. Đại Tướng Võ Nguyên Giáp.https://hoanghuuphuocvietnam.wordpress.com/2013/10/26/dai-tuong-vo-nguyen-giap/


Hoàng Hữu Phước. 03-12-2015. Tranh Giành Ngôn Từ.https://hoanghuuphuocvietnam.wordpress.com/2015/12/03/tranh-gianh-ngon-tu/

12 nhận xét:

  1. Luật hay quy định gì đó đặt ra thì cũng chỉ là cái chung nhất để đảm bảo lợi ích quốc gia, dân tộc. Vấn đề tuổi tác thật sự không quá quan trọng đối với nhân sự ở những vị trí trụ cột trong Đảng, lợi ích quốc gia, con đường phát triển của Việt Nam vẫn phải được đặt lên hàng đầu.

    Trả lờiXóa
  2. làm việc gì đi nữa thì yếu tố kinh nghiệm cũng hết sức quan trọng, nhất là trong những việc quyết sách đến việc phát triển đất nước. nói như vậy nhưng không có nghĩa là không trọng dụng người trẻ tuổi, ở đất nước ta những người trẻ có tài năng thật sự thì đều được định hướng phát triển cho tương lại, những người trẻ được làm việc để tích lũy dần kinh nghiệm, là lực lượng quan trọng cho tương lai. trong năm 2015 vừa qua, chúng ta cũng đã bầu nhiều người trẻ tuổi vào giữ các vị trí cao, điều đó thể hiện nhà nước ta luôn có những bước đi đúng đắn cho hiện tại và đảm bảo kowij ích quốc gia cho tương lai

    Trả lờiXóa
  3. Có bác nào siêu thé. tiên tri hay sao mà đoán được nhân sự trước vậy. Ngay bản thân nhà lãnh đạo còn chưa chắc chắn và nắm rõ được điều này mà thấy thánh phán đã ầm ầm rồi

    Trả lờiXóa
  4. già hay trẻ cũng không quan trọng bằng kinh nghiệm, năng lực và cái tâm. già mà không có kinh nghiệm, không có cái tâm, cái tầm thì cũng không đưa đất nước đi đên đâu. còn nếu trẻ mà có năng lực, có cái tâm thì nhanh chóng thích ứng được với vai trò vị trí của mình. vì thế, tuổi tác không là vấn đề , già trẻ không quan trọng miễn là đủ sức của mình, đủ để nhân dân tin cậy thì nên ứnng cử.

    Trả lờiXóa
  5. Quả thực bài viết phân tích rất chuẩn xác, dựa trên những yếu tố thực tế mang tính đặc thù dân tộc và văn hóa để thể hiện ý kiến cá nhân nhưng lại rất phù hợp và có lý có tình; quả thực những ý tưởng táo bạo, thúc đẩy phát triển, dám nghĩ dám làm thì cần phải có tuổi trẻ và sức trẻ thế nhưng những vị trí mang tính chất trọng yếu thì không thể khinh suất đánh cược được; cái mà chính phủ đang cần là những người hội tụ đủ kinh nghiệm, tài năng và tâm huyết còn tuổi tác là cái thứ yếu thôi

    Trả lờiXóa
  6. Nhân danh công lý22:06 26/12/15

    Kinh nghiệm, sức trẻ, tài năng luôn phải đi kèm với nhau.Làm việc gì đi nữa thì yếu tố kinh nghiệm cũng hết sức quan trọng, nhất là trong những việc quyết sách đến việc phát triển đất nước. Trong năm 2015 vừa qua, chúng ta cũng đã bầu nhiều người trẻ tuổi vào giữ các vị trí cao, điều đó thể hiện nhà nước ta luôn có những bước đi đúng đắn cho hiện tại và đảm bảo lợi ích quốc gia cho tương lai. Những cán bộ trẻ vừa làm việc vừa tích lũy kinh nghiệm để hoàn thiện bản thân. Đây là bước đi khôn ngoan và bền vững cho sự phats triển của Đảng ta trong tương lai.

    Trả lờiXóa
  7. Tác giả bài viết đã đưa ra 2 đặc điểm miên viễn ở VN. Do vậy việc lựa chọn người tài đức làm lãnh đạo phải có đủ yếu tố để đối đầu được 2 điều này.

    Trả lờiXóa
  8. Nặc danh05:53 27/12/15

    Hoàng hữu Phước không hổ danh là kẻ tâm thần!khen cho hắn tuy tam thần nhưng cũng biết nịnh bợ là con đường tiến thân và tồn tại,một Kim Un bắc Triều Tiên khi cầm quyền mới 28 lá vàng rơi so với các cụ luc thập ,thất thập cổ lai hy của Vịt nam thì chỉ là trẻ ranh.Nhưng đế chế của Un đã làm được những điều mà các bậc tiền bối cha ông hằng mơ ước-CƯỜNG QUỐC HẠT NHÂN-,với dân số trên dưới ba chục triệu mống mà cường quốc tỷ dân cũng phải đôi phần kiêng nể.Chín triệu mống người Việt được các cụ lão thành dạy bảo gần nửa thế kỷ sau chiến tranh thành quả nhìn lại chưa sản xuất nổi con ốc vít cho tiêu chẩn Nhật bản.Có nhiều lý do để thanh minh nhưng sự thực vẫn là sự thực chúng ta không thể làm nổi con vít theo tiêu chuẩn Nhật Bản.Mới chỉ nghe nói tuổi trẻ là sáng tạo còn theo lập luận của Phước ẩm IC này thì chắc cuối thế kỷ này chắc gì chúng ta đã làm đươc ốc vít cho Nhật Bản

    Trả lờiXóa
  9. tại sao cứ thích "ăn khoai lang mà nói chuyện thiên hạ" nhỉ. đã là bầu cử thì không ai nói trước được điều gì, ai cũng có thể thắng cử, mà ai cũng có thể không trúng cử, điều đó còn phụ thuộc vào tài năng của mỗi người và sự tín nhiệm của người khác. nhân sự bộ chính trị ra sao thì một người không thể quyết được, những bài viết, những bình luận của mọi người cũng không thể quyết được. nếu đã không thể quyết định được gì thì tại sao chúng ta cứ phải đem vấn đề này lên mạng để tranh luận nhỉ. nếu muốn thì mọi người hãy cứ làm tốt vai trò của một công dân là hãy đi bầu cử đi.

    Trả lờiXóa
  10. Chúng tôi chỉ là những lao động nông dân bình thường nên không hiểu nhiều về chính trị hay nhân sự mà chúng tôi chủ biết những người cán bộ đã được chúng tôi tin tưởng bầu ra hãy làm tốt công việc của mình đưa đất nước ta phát triển và không để phụ lòng nhân dân chúng tôi.

    Trả lờiXóa
  11. Nặc danh10:31 30/12/15

    QUAN TÀI CHO BA DŨNG, PHE PHÁI BA DŨNG VÀ DÒNG HỌ NGUYỄN TẤN.(28 tháng 12 2015)
    Bà Đầm Xòe: Tôi đã viết một số bài: “Thòng lọng cho thủ tướng”, “Thư ngỏ gửi thủ tướng”, “Những khát vọng từ lũy tre làng sẽ thổi bay Nguyễn Tấn Dũng”, “Ủng hộ Ba Dũng là ủng hộ cho cái chết của Cộng sản”, … là để cảnh báo cho Ba Dũng, phe Ba Dũng biết thế lực Trọng – Sang – Hùng sẽ dần dần đặt thòng lọng và thít thòng lọng từng bước vào cổ Ba Dũng, phe của Ba Dũng qua chiến trường đại hội đảng. Điều này quả nhiên đúng khi Đại hội đảng CSVN XII đang nhích từng ngày máu để đến đại hội vào tháng 1 năm 2016 (20 -28.1.2016).
    Một tín hiệu làm bể mặt Ba Dũng vừa diễn ra sáng ngày 25.12.2015, tại Tp. Hồ Chí Minh, đó là “Ông Hoàng Bình, một người hoạt động ở Sài Gòn vừa bị công an bắt giữ đưa về công an phường Hoà Thạnh, quận Tân Phú khi đang cầm 4 ngàn tờ rơi photo lời của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nói về Công đoàn độc lập – Sài Gòn, DL”.
    Hôm nay tôi thực sự cay đắng khi viết bài mang tính dự cho Ba Dũng, phe phái Ba Dũng và dòng họ Nguyễn Tấn nhà Ba Dũng với một cái tít bài mà tôi không muốn một tí nào. Tin hay không, đó là quyền của Ba Dũng, phe phái Ba Dũng, họ hàng nhà Ba Dũng
    Tuy phải đợi tới phút bù giờ mới biết ai thắng, ai thua. Nhưng việc thắng, thua trong một trận bóng khác hẳn việc thắng, thua trên vũ đài chính trị. Ở đây,việc thắng, thua kiểu gì thì cũng nhất nhất diễn ra theo nguyên lý: “Chỉ có lực lượng vật chất mới đánh bại được lực lượng vật chất mà thôi” và ngược lại. Điều này càng không thể khác khi việc đấu đá, tranh giành quyền, tiền của một nhóm nhỏ (ĐCSVN là một nhóm nhỏ) trên một sân khấu hẹp tại Hội trường Ba Đình, Việt Nam.
    Hiện tại Ba Dũng đang thất thế trên sàn đấu quyền, tiền này. Ba Dũng còn tiếp tục thất thế. Cơn say của đòn đánh hội đồng với ba đội quân của Trọng lú, Tư Sang, Hùng hói tiếp tục dâng cao. Đội quân này đã thắng nhỏ ở Hội nghị trung ương 11, thắng vừa vừa ở Hội nghị trung ương 12 và thắng có tính bản lề ở Hội nghị trung ương 13. Nguyên nhân thắng, tôi đã nói rõ và cụ thể ở bài viết: “Khát vọng từ lũy tre làng sẽ thổi bay Nguyễn Tấn Dũng” cách nay độ vài tháng. Với đà chiến thắng đã có được, lực lượng của Trọng lú, Tư Sang, Hùng hói sẽ tự tin, hùng dũng, tràn đầy tinh thần chiến đấu khi vào cuộc giáp đấu ở đại hội XII đang đến rất gần.
    Tinh thần chiến thắng này còn được thể hiện ở hai biểu hiện sau Hội nghị trung ương 13:
    1 – Thư giải trình của Nguyễn Tấn Dũng gửi Trọng lú và Bộ chính trị;
    2 – Thời gian Hội nghị trung ương 14 và đại hội Đảng diễn ra vào tháng 1 năm 2016.
    – Ba Dũng không bị thất thế thì không có thư giải trình này. Ba Dũng đã buộc phải ngửa bài nhằm tìm kiếm sự ủng hộ với ba thông điệp chủ yếu của thư:
    + Ai theo tôi tức theo đổi mới, cái cách, gần sát lại phương Tây, châu Âu, Nhật Bản và những nước có nền dân chủ tam quyền phân lập, còn với Trung Quốc thì “vừa hợp tác vừa đấu tranh”; và
    + Có thể đây là một biểu hiện của sự thua cuộc, đầu hàng với thông điệp “Tôi đã không tái cử”.
    – Trọng lú, Tư Sang, Hùng hói nếu không nắm chắc phần thắng thì không thể tiến hành đại hội gấp vào tháng 1 năm 2016, trước tết Âm lịch, như vậy.
    – Chiến thắng của Trọng lú, Tư Sang, Hùng hói còn được thể hiện ở danh sách “ứng cử viên vào Bộ chính trị”, gồm:
    Đỗ Bá Tỵ ( Đại tướng quân đội); Ngô Xuân Lịch ( Đại tướng quân đội); Trịnh Đình Dũng ( xây dựng); Cao Đức Phát ( Nông nghiệp); Vương Đình Huệ (kinh tế TƯ); Tô Lâm ( Thượng tướng Công an); Nguyễn Văn Nên ( văn phòng Chính phủ); Ngô Thị Dõan Thanh ( Dân vận trung ương); Nguyễn Hòa Bình ( Viện kiêm sát tối cao); Phạm Minh Chính (Tổ chức trung ương); Hoàng Trung Hải ( phó thủ tướng); Phạm Binh Minh ( phó thủ tướng); Đinh La Thăng ( Giao thông vận tải); Nguyễn Thành Phong ( Tp. Hồ Chí Minh); Vũ Đức Đam ( phó thủ tướng); Võ Văn Thưởng ( TP Hồ Chí Minh) – Tổng cộng 16 người + 4 tứ trụ còn bỏ ngõ trong cuộc đấu.

    Trả lờiXóa
  12. Nặc danh10:32 30/12/15

    Danh sách này cho thấy, đa số là người của phe Trọng lú, Tư Sang, Hùng hói. Tôi chẳng nhìn rõ ai là người của phe Ba Dũng mà có dũng khí, ngoài trừ trường hợp Đỗ Bá Tỵ và Đinh La Thăng; còn những Vũ Đức Đam, Nguyễn Văn Nên, Phạm Bình Minh( hết) thì chỉ là những người không có dũng khí, ý chí, mưu lược. Những người này khi Ba Dũng còn mạnh thì bám Ba Dũng, nhưng khi thấy Ba Dũng mới nghiêng nghiêng thì cờ trong tay những người này đã bay theo hướng khác rồi.
    – Chiến thắng của Trọng lú, Tư Sang, Hùng hói còn biểu hiện ở số lượng cơ cấu vào trung ương ủy viên.
    Trung ương ủy viên đang tại vị có 180 người, nay tăng thêm 90 người, đưa tổng ủy viên lên 270 người.
    Trong số 180 người đang là ủy viên trung ương, tối đa chỉ có 50% người bỏ phiếu cho Ba Dũng, giảm trên 20% phiếu giúp Ba Dũng thoát hiểm ở Hội nghị trung ương 6, tháng 10 năm 2012. Như vậy, Ba Dũng được 90 phiếu, cộng với ¼ phiếu trong số 90 ủy viên tăng thêm, Ba Dũng được thêm 20 phiếu; cộng lại Ba Dũng được 70 phiếu/ 270 phiếu, mới chiếm có 40% tổng số phiếu bầu, chưa quá bán.
    Ấy là nói khi Đại hội đã kết thúc vòng loại và Ba Dũng có tên trong số 270 ủy viên để có thể lên ngôi Tổng bí thư. Còn tính ở trước đó, Ba Dũng có đủ phiếu để trúng vào ủy viên trung ương hay không, cũng là một cửa ái vô cùng khó vượt, vì trong số 1.510 đại biểu tham dự đại hội, đa phần là người của Trọng lú, Tư Sang và Hùng hói và họ chỉ bỏ phiếu cho phe cánh của họ.
    Với tương quan lực lượng như vậy, Ba Dũng thua là có thể “sờ”, “nắm” được.
    Ba Dũng mà thua thì cái gì sẽ xảy ra đối với Ba Dũng, phe Ba Dũng và dòng họ Nguyễn Tấn?
    – Những đệ tử ruột của Ba Dũng do “nhanh trí” trở cờ nên hầu hết bình an, ngoại trừ Đỗ Bá Tỵ và Đinh La Thăng.
    Còn với riêng Ba Dũng.
    Ba Dũng cần nghiêm túc và vận công năng trí tuệ tối đa cho bật sáng hết cỡ lên để thấy hậu quả đến với ông, phe phái ông và dòng họ Nguyễn Tấn từ những cứ liệu sau đây, sẽ biết số phận ông, gia thuộc ông sẽ như thế nào:
    1. Phe phái mới sẽ dựa hẳn vào Tàu Cộng. Và đương nhiên theo gương, đúng hơn là buộc phải theo gương, Tàu Cộng, bộ sậu mới cũng thực thi ngay chiến dịch “Đả hổ, diệt ruồi” như họ Tập đang làm bên Trung Quốc.
    2. Cay đắng đã ngấm sâu vào tim óc Trọng lú đến mức nói không nên lời, mặt cắt không còn hạt máu khi không hạ bệ được Ba Dũng tại Hội nghị Bộ Chính trị và Hội nghị trung ương 6 vào tháng 9, tháng 10 năm 2012.
    3. Tư Sang mấy năm nay cũng “gặm một mối căm hờn trong củi sắt” đến mức nước bọt không thể bật ra khi phải ngọng ngịu nói về “con sâu, bầy sâu, đồng chí X”…
    4. Hùng hỏi, gan còn dòng dòng máu tươi khi nhà thờ họ Nguyễn bị phá, khi những đồng tiền bị mất tiêu trong vụ án Hà Văn Thắm với ngân hàng Ocen Banhk.
    5. Vinashim, Vinalie, các doanh nghiệp trực thuộc chính phủ và nền kinh tế bị sa sút trầm trọng, chi tiêu bừa phứa, vay nợ tràn lan, nợ nần ngập đầu, tham nhũng trầm trọng… là những viên đạn mà phái Trọng lú, Tư Sang, Hùng hói đã cho nó vào nòng và khóa an toàn đã mở từ lâu.
    Bị tiêu diệt là không thể tránh khỏi. Nó đã là truyền thống mang bản mệnh văn hóa của những ông vua và triều đại thay đổi trong lịch sử của dân tộc ta mà gần đây đây nhất là Quang Trung – Nguyễn Huệ lên ngôi vua thì tận diệt dòng tộc Nguyễn; khi Nguyễn giành được vương triều thì lại tận diệt dòng tộc Nguyễn – Quang Trung. Các triều đại trước thay thế nhau cũng trả thù tàn độc như vậy.
    Chế độ Cộng sản còn tàn độc hơn các chế độ trước đó nhiều lần. Những cái chết âm thầm của “người đồng chí” chưa bao giờ được lộ ra anh sáng của Dương Bạch Mai, phó Chủ tịch Quốc hội; Hoàng Văn Thái, Lê Trọng Tấn,Thứ trưởng quốc phòng, đang ngấp nghé chức Bộ trưởng Quốc phòng; Đinh Đức Thiện… Phạm Quý Ngọ, thứ trưởng công an; Nguyễn Bá Thanh, Trưởng ban Nội chính… còn nhãn tiền sờ sờ ra đó.
    Bấy nhiêu nợ nần với đồng chí trong nước và với Tàu Cộng, Ba Dũng, phe phe Ba Dũng chỉ còn nước sắm quan tài, nếu Ba Dũng không có kế hoạch, quyết tâm sát thát, kiểu gì cũng chết… để lật ngược tình thế.
    Nhóm Bà Đầm Xòe.
    Blog Bà Đầm Xòe

    Trả lờiXóa

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog