Lâm Trực@
Quy Nhơn, ngày 28/4/2025 - Phê phán bài viết “Miền Nam vẫn chình ình đó, không mất đi đâu. Miền Nam chỉ mất một thứ: Văn hoá!” của Tòng Thanh Phạm
Người viết bài “Miền Nam vẫn chình ình đó, không mất đi đâu…” tỏ ra tiếc thương một Sài Gòn cũ. Điều đó không sai. Ai chẳng có quyền nhớ quê, nhớ tuổi thơ, nhớ tiếng "dạ thưa" từ những miệng người đã khuất. Nhưng điều nguy hiểm nằm ở chỗ: từ cái tiếc thương đó, tác giả khéo léo nhét vào lòng người đọc một cái “bẫy cảm xúc” và đưa ra một kết luận lệch lạc: “Miền Nam chỉ mất một thứ: Văn hoá.”
Xin lỗi, tôi không đồng tình. Không chỉ không đồng tình, mà xin được phản bác đến cùng.
Văn hóa không phải hoặc ít nhất không chỉ là vài tiếng “dạ thưa” lượm được từ một gánh chuối xiêm ven đường. Văn hóa không phải là cái lớp vỏ mềm mại, êm ái của ngôn từ - mà trước hết là cái gốc rễ đạo lý, là hồn vía của dân tộc, là cách một con người sống với người khác, với cộng đồng, và với thời đại.
Anh tiếc bà bán chuối “dạ thưa cậu” - tôi hiểu. Nhưng anh thử hỏi xem, khi đất nước còn chia cắt, liệu có bao nhiêu bà mẹ Sài Gòn từng dạy con cúi chào ông lính Mỹ đang cưỡi xe Jeep? Cái "lễ độ" đó là văn hóa thật hay là sự cúi đầu trước kẻ xâm lược? Văn hóa - nếu không gắn với tinh thần độc lập dân tộc - thì chỉ là một chiếc mặt nạ được tô son trát phấn để đánh lừa cảm giác.
Tôi hỏi lại tác giả: Cái gì là "mất"? ai đánh mất? và mất cho ai?
Thành phố này, sau ngày thống nhất, đã tiếp nhận hàng triệu đồng bào từ mọi miền đất nước. Họ đem theo văn hóa của mình - có thể là giọng nói Quảng, nết ăn Thái Bình, hay tiếng rao Nghệ Tĩnh. Anh không thấy văn hóa đang được làm giàu hay sao? Hay anh chỉ muốn giữ Sài Gòn như một cái hộp kính, khóa chặt nó trong thập niên 60 với những dãy nhà xưa cũ, những chiếc xích lô và tiếng “cậu ơi”?
Cái gọi là “Văn hóa miền Nam” mà anh tiếc - xin hỏi: nó có dạy người ta yêu nước? Có chống giặc ngoại xâm? Hay chỉ là sự mềm mại ngoài môi, mà trống rỗng trong tâm hồn?
Tôi đã sống đủ lâu để biết: Không có một nền văn hóa nào tồn tại bằng cách đứng yên. Nếu văn hóa chỉ là tiếng “dạ thưa”, thì dân tộc này đã tuyệt chủng rồi. Nếu văn hóa chỉ là quán bún bò và lời nói ngọt lịm, thì cái văn hóa đó làm sao vượt qua được bom đạn, làm sao tái thiết một thành phố tan hoang sau chiến tranh?
Anh muốn một Sài Gòn lễ phép kiểu cũ? Xin mời về viện bảo tàng. Còn Sài Gòn hôm nay - là Sài Gòn của những người trẻ dấn thân, của các bác sĩ đi tuyến đầu trong dịch, của người chạy xe ôm công nghệ vừa nhường đường vừa nói lời tử tế, của những nhóm thiện nguyện âm thầm cứu người vô gia cư mỗi đêm. Những điều đó không đủ là “văn hóa” với anh sao?
Tôi không viết bài này để tranh luận với một nỗi nhớ cá nhân. Nhưng tôi bắt buộc phải lên tiếng khi nỗi nhớ ấy bị biến thành một thông điệp ngầm: rằng “sau ngày giải phóng, Sài Gòn mất văn hóa”. Xin lỗi - đó là một sự xuyên tạc lịch sử, là một lối đánh tráo khái niệm, là một kiểu tiếc nuối bị dẫn dắt bởi tâm lý tiểu tư sản, thích nhìn hiện thực qua lăng kính nhuốm màu quá khứ ảo vọng.
Văn hóa không mất. Chỉ có người tự cho mình là “người Sài Gòn cũ” đánh mất niềm tin vào hiện tại, nên mới tự tạo ra một cõi mơ để than khóc.
Sài Gòn không cần thương hại. Sài Gòn không cần tiếc nuối. Sài Gòn - hôm nay - vẫn chình ình đó, vững chãi, bao dung, chuyển mình từng ngày. Và Sài Gòn ấy không chỉ là của riêng ai - mà là của cả dân tộc này.
Một kẻ mà ngay đến giới tính của mình còn chẳng dám khẳng định và chẳng giữ được mà phải tự dối và ngụy biện thì làm gì có tư cách để phát ngôn chuyện văn hóa còn hay mất. Mấy anh chị em văn nghệ sĩ dạng như thế mà không nhận thức được là Nhà nước thích đập thì anh chị từ đỉnh cao về cái máng lợn ngay. Nên đừng nghĩ mình ghê gớm
Trả lờiXóaSài Gòn vẫn còn đó, con người, văn hóa chưa bao giờ thay đổi. Cái thay đổi chính là sự thay lòng đổi dạ của những kẻ bán nước, quay lưng với đồng bào, dân tộc để tìm kiếm sự hư vinh từ nước ngoài. Con người Việt Nam đã phải hi sinh xương máu để giữ gìn độc lập, hòa bình, chủ quyền đất nước, ngày càng tiếp thu và phát triển văn hóa - xã hội. Thế mà giờ đây, có kẻ lại nói Sài Gòn mất đi văn hóa
Trả lờiXóaRất chính xác, chỉ có những con người thay lòng đổi dạ, sẵn sàng bán đi nhân cách của mình để phục vụ cho các thế lực thù địch, bè lũ phản động mong được ban ơn cho mấy đồng sống qua ngày. Họ sẵn sàng phủ nhận lịch sử, xuyên tạc các chủ trương chính sách của Đảng, Nhà nước.
XóaVăn hóa Sài Gòn vẫn là nền văn hóa Việt Nam, là một bộ phận của văn hóa Việt Nam, đó là điều không bao giờ có thể thay đổi được. Không có văn hóa ngoại lai nào ở đây và đừng có đánh tráo khái niệm. Những kẻ phản phúc luôn muốn Sài Gòn quay lại thời Mỹ, ngụy, thời dân ta lầm than trong ách nô lệ của đế quốc. Thật buồn cười cho tư duy giẻ rách đó. Là những kẻ phản phúc thì khi nào cũng chỉ có ăn không được thì đạp đổ mà thôi
Trả lờiXóaĐịt mẹ Bắc Kỳ chó 🐶 sủa kinh quá ạ.
Trả lờiXóatrốn sau cái account nặc danh nói gì cũng dễ nhỉ, chắc trong cuộc sống cũng thất bại lắm nên chỉ dám ôm cái điện thoại chửi chế độ thôi, ngoài gõ phím ra thì làm được gì nào cu?
XóaỐi giồi ôi, bác Giuật sủa kinh thế nhờ. Bác là Bắc Kỳ nên cay đấy phỏng.
XóaMiền Nam không mất đi đâu, chẳng mất 'dạ', chẳng mất ' thưa' không tin ra phố / hoặc về quê miệt vườn mà xem ; chỉ có tên tự đánh giá là 'Miền Nam chỉ mất 1 thứ : Văn hóa" là chính nó đã mất văn hóa/ hoặc gọi nó là đồ vô văn hóa cũng vậy!.
Trả lờiXóaBác sủa ngu quá ạ 🐮. Chắc nà bác bú giái Bắc Kỳ nên bợ giái chúng ló kinh thế nhờ
XóaMấy thằng mà không dám show tên thật của mình ra thì có tư cách gì mà lên tiếng! Chỉ dám làm anh hùng bàn phím chứ có thể làm điều gì khác nữa đâu. Bám váy bọn Mẽo rồi ở bên cái xứ cờ hoa đó mà chùi c** cho chúng nó
XóaĐịt mẹ thằng cho Huỳnh Nhật Huy mày chửi ai đấy ? Mày biết bố mày nà ai không ?
XóaVăn hoá của đất SG đâu có mất đi đâu, trên con đường hẻm phố, dẫu tất tả người qua lại vẫn có thể nghe tiếng dạ thưa, vẫn có thể bắt gặp những con người hài hoà dễ mến, vẫn có nền văn hoá riêng của vùng miền hoà cùng truyền thống văn hoá của dân tộc. Cái mất đi là những con người ấy giờ đã đánh đổ ách áp bức của thực dân, nguỵ quyền và đứng vững trên đôi chân của mình, làm chủ tương lai và số phận của họ. Tất nhiên chả mong mấy tay nghệ sỹ tham tiền nửa mùa hiểu được điều đó
Trả lờiXóaBác sủa rất chuẩn. Chó Hồ bú cặc ạ !
Xóaselect * from users
Trả lờiXóadưới thời chế độ Mỹ Ngụy, văn hóa Việt Nam đã bị suy đồi nghiêm trọng, giá trị của người phụ nữ bị hạ thấp đến mức chưa từng có trong lịch sử, đến mức trở thành một món hàng rẻ mạt mà bất cứ thằng lính Mỹ nào cũng "sử dụng" được. Bọn lính Ngụy dưới thời đó cũng chỉ như chó liếm giày lính Mỹ thôi, oai được với ai
Trả lờiXóaBác lói rất chuẩn á. Bác nhìn ngon gái đấy. Cỡ bác chỉ có bú cặc Mỹ đen mới hết nứng lồn thôi ạ
Xóaôi cái thể loại đến cả tên còn chả dám công khai thì làm được gì nào, chỉ là một thằng loser nấp sau màn hình máy tính thôi. Cứ thoải mái mà sủa đi, không ai dọ mõm đâu vì Việt Nam tự do ngôn luận nên không cấm chó sủa nhé
XóaHaha, đúng là ăn cứt của tư sản có khác, cả trình độ văn hóa lẫn giáo dục chỉ tương đương con chó thôi, cứ gõ bàn phím rồi thủ dâm tinh thần đi nhé thằng khuyết tật não ạ
XóaViệt Nam tự do ngôn luận cái lồn mày đấy con đị Vũ Thu Thủy, mày bú cặc cái xác khô hồ nên nói nhảm ha.
XóaCòn mày nữa, thằng chó Tiến Duật tụi mày chửi tư bản nhưng nại đi làm culi cho xứ tư bản. Lũ đạo đức giả
SELECT* FROM User WHERE
Trả lờiXóa(Username = “” OR 1=1) AND
(Password=”” OR 1=1)
Anh nghệ sĩ Thành Lộc nhân dịp khi cả nước đang hướng tới ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước đã lên mạng phát ngôn vớ vẩn! Là một người nghệ sĩ có lượng khán giả lớn mà thiếu hiểu biết, khôg biết gì về lịch sử dân tộc Việt nam, tên này đang cố đánh tráo khái niệm văn hóa để lưu giữ một ảo tưởng
Trả lờiXóaChính quyền mới sau năm 1975 còn phá tan các tụ điểm sì ke ma túy của Mỹ-Ngụy để lại cho Sài Gòn và các thành phố lớn miền Nam. Còn có nơi lính ngụy cũng chẳng được bén mảng tới, mặc dù là trên đất nước Việt Nam mình Lộc ạ
Trả lờiXóaSủa ngu như con chó ạ, bạn nên Avatar hình con chó chứ đừng để con mèo.
Xóa