Chia sẻ

Tre Làng

Tiếng thét giữa căn hộ im lìm

Lâm Trực@

Trong những ngày vừa qua, dư luận cả nước rúng động bởi câu chuyện về một bé trai 13 tuổi ở phường Kiến Hưng, Hà Nội. Bức tâm thư với dòng chữ run run “Hãy cứu con khỏi dì ghẻ độc ác” xuất hiện trên mạng xã hội đã khiến hàng triệu trái tim nhói buốt. Đứa trẻ ấy tên Đ. C. H., sống cùng cha và mẹ kế trong một căn hộ tại khu chung cư Văn Phú – Victoria, nơi lẽ ra phải là tổ ấm nhưng lại biến thành nơi chất chứa những ám ảnh không dễ gì xóa nhòa.

Trong lá thư viết tay và những đoạn nhật ký được chia sẻ, H. kể về chuỗi ngày bị bạo hành. Em viết rằng mình thường xuyên bị bắt tự đập đầu vào tường, vào két sắt, bị tát bằng dép, bị đánh bằng điện thoại, lược hay thậm chí chai thủy tinh. Em không được ăn no, mỗi bữa chỉ hai nửa bát cơm, không được học bài, mùa hè không bật quạt, mùa đông không được đắp chăn. Hình ảnh trích xuất từ camera trong nhà cũng cho thấy một người phụ nữ, được cho là mẹ kế, cầm điện thoại đánh vào đầu đứa trẻ, ép em đứng cúi gằm mặt xuống bàn. Những chi tiết tưởng như chỉ có trong những trang truyện cổ tích đen tối nay lại hiện diện giữa đời thực, trong lòng một đô thị nhộn nhịp.

Hoàn cảnh của H. vốn đã nhiều bất hạnh. Mẹ ruột qua đời từ khi em mới hai tuổi trong một vụ tai nạn giao thông. Em lớn lên cùng cha, rồi đến năm 2022, người cha tái hôn với một phụ nữ từng có một đời chồng và một con trai riêng. Sau đó, gia đình nhỏ ấy lại có thêm cặp song sinh, và cuộc sống trong căn hộ chung cư ngày càng chật chội, ngột ngạt. Một năm trở lại đây, bà nội của H. thường thấy cháu gầy gò, trầm tính, đã nhiều lần nhắc nhở con trai mình để ý. Nhưng phải đến khi người cha tình cờ kiểm tra camera và buộc con viết ra năm trang giấy kể lại sự thật, ông mới thấu hiểu hết những gì đứa con trai bé bỏng đã phải chịu đựng. Đó là khoảnh khắc người cha rụng rời, cay đắng, và không còn cách nào khác ngoài việc đối diện sự thật.

Sau khi sự việc bại lộ, người mẹ kế ban đầu phủ nhận, rồi sau đó viện lý do bị trầm cảm sau sinh để biện minh cho những hành vi mất nhân tính của mình. Nhưng không một tấm giấy chứng nhận bệnh lý nào có thể làm mờ đi sự thật là một đứa trẻ đã phải sống trong sợ hãi và tủi nhục. Người cha lập tức quyết định ly hôn, đưa H. về sống cùng mình. Dù muộn, nhưng đó là hành động cần thiết để bảo vệ con, để ít ra còn giữ lại cho em một chỗ dựa duy nhất còn lại.

Ngay khi thông tin lan truyền, Công an Hà Nội đã khẩn trương vào cuộc. Các đơn vị nghiệp vụ phối hợp cùng Công an phường Kiến Hưng xác minh, làm việc với những người liên quan, thu thập chứng cứ. Lãnh đạo Công an thành phố khẳng định, mọi hành vi bạo hành trẻ em sẽ bị xử lý nghiêm theo quy định của pháp luật, quyền và lợi ích hợp pháp của trẻ em phải được bảo vệ bằng mọi giá. Vụ việc này đã vượt ra ngoài phạm vi một gia đình, nó gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh xã hội về trách nhiệm chung tay bảo vệ trẻ nhỏ, để những tiếng kêu cứu như của H. không còn vang lên trong tuyệt vọng.

Nhưng luật pháp, dù có nghiêm minh đến đâu, cũng không thể vá lành những vết thương tâm hồn. Mái nhà lẽ ra phải là nơi an toàn nhất, nhưng với H., nó lại thành căn phòng giam chứa nỗi sợ. Một đứa trẻ không thể lớn lên bằng những cái tát, những bữa ăn thiếu thốn và những đêm dài run rẩy trong bóng tối. Những người làm cha, làm mẹ, dù là ruột thịt hay kế, đều phải hiểu rằng tình thương không phải là món quà có thể cân đo đong đếm. Nó là hơi thở, là tấm chăn, là ánh mắt dịu dàng – những thứ tưởng nhỏ nhoi nhưng có thể cứu rỗi cả một tuổi thơ.

Viết đến đây, tôi chợt nghĩ: nếu không có những dòng chữ run run trong bức tâm thư ấy, liệu sự thật có bao giờ được phơi bày? Và nếu hôm nay xã hội không lên tiếng, biết đâu ngày mai sẽ còn những đứa trẻ khác phải chịu cảnh tương tự, lặng lẽ lớn lên trong bóng tối của sợ hãi. Hãy để mỗi mái nhà thật sự là nơi để trở về, chứ không phải nơi để một đứa trẻ phải thét gào trong im lặng.

18 nhận xét:

  1. Vụ việc đau lòng này gióng lên một hồi chuông cảnh tỉnh về trách nhiệm của gia đình, nhà trường, và cả cộng đồng trong công tác bảo vệ trẻ em. Câu hỏi cần được đặt ra là tại sao việc bạo hành đã diễn ra cả năm trời nhưng bây giờ mới bị phát hiện? Và kẻ bạo hành trẻ em - bà mẹ kế ác còn hơn trong cổ tích - liệu có phải chịu hậu quả nào cho hành vi mất nhân tích của mình? Nếu chứng thực người phụ nữ này có vấn đề về tâm thần, thì cần phải được chữa trị bắt buộc để không trở thành mối nguy cho bản thân, gia đình và xã hội. Còn nếu sức khoẻ tâm thần chỉ là cái cớ để cô ta bạo hành một đứa trẻ vô tội để thoả mãn thú tính của bản thân thì cô ta xứng đáng bị xử lý theo đúng quy định của pháp luật nhằm răn đe người khác

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sự việc không chỉ là một hồi chuông cảnh báo về trách nhiệm giám sát cộng đồng mà còn phản ánh lỗ hổng trong cơ chế phát hiện và xử lý các vụ việc bạo lực trẻ em một cách kịp thời, hiệu quả; bởi lẽ nếu không có sự chia sẻ và lan truyền lá thư của nạn nhân, có lẽ mọi thứ sẽ mãi bị chôn vùi trong bóng tối. Hành vi đánh đập dã man, ngược đãi tinh thần một đứa trẻ trong suốt thời gian dài mà không ai hay biết là một sự thất bại của cả cộng đồng trong việc bảo vệ quyền lợi và sự an toàn của trẻ em. Đã đến lúc, các cơ quan chức năng cần có những biện pháp mạnh tay hơn, không chỉ để trừng trị những kẻ gây ra tội ác, mà còn để răn đe và nâng cao ý thức xã hội về việc không khoan nhượng trước mọi hành vi bạo lực trong gia đình.

      Xóa
    2. không biết rằng một đứa trẻ như vậy sẽ phải chịu những nỗi ám ảnh này đến bao giờ, hoặc sẽ là mãi mãi về sau trong cuộc đời của cháu bé, khi mà không còn một ai bên cạnh, tự mình phải ôm lấy nỗi đau về tinh thần và thể xác

      Xóa
    3. đề nghị pháp luật có hình thức xử lí thật sự nghêm minh đối với hành vi tàn ác mất nhân tính của người phụ nữ này, phải để cả xã hội lên án, lúc đó người phụ nữ kia mới có thể nhận ra lỗi lầm của mình đã độc ác như nào

      Xóa
    4. người bố đã có được một quyết định sáng suốt và kịp thời ở thời điểm này, trở về bên cạnh gia đình, đó sẽ là một liều thuốc tâm lí, chữa lành phần nào những tổn thương bên trong của cháu bé

      Xóa
  2. Trong một xã hội hiện đại nơi con người ngày càng quan tâm đến quyền trẻ em và sự phát triển toàn diện của thế hệ tương lai, câu chuyện đau lòng về bé trai 13 tuổi sống trong nỗi sợ hãi, bị bạo hành cả thể xác lẫn tinh thần ngay trong chính căn hộ được gọi là "tổ ấm" khiến bất kỳ ai đọc đến cũng không khỏi bàng hoàng, phẫn nộ và xót xa. Lời kêu cứu bằng những dòng chữ run rẩy trên lá thư tay như tiếng thét vọng ra từ bóng tối của sự im lặng kéo dài quá lâu, cho thấy chúng ta đang cần nhiều hơn những đôi mắt biết quan sát, những trái tim biết rung cảm và những bàn tay sẵn sàng can thiệp để bảo vệ trẻ nhỏ khỏi các hình thức bạo hành trong gia đình – nơi lẽ ra phải là chốn bình yên nhất.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. ‎Công an TP Hà Nội đã chỉ đạo các đơn vị nghiệp vụ phối hợp Công an phường Kiến Hưng xác minh, làm rõ thông tin, xác định vụ việc xảy ra tại chung cư Văn Phú – Victoria. Hiện các đơn vị nghiệp vụ Công an TP Hà Nội đã phối hợp Công an phường Kiến Hưng làm việc với những người liên quan

      Xóa
    2. Trong nội dung nêu, thời gian gần đây bé trai bị mẹ kế đánh con bằng điện thoại, chai thủy tinh, thìa… Một đoạn video clip ngắn thể hiện người phụ nữ dùng điện thoại đánh vào đầu bé trai trong phòng; đoạn video clip khác có hình ảnh được cho là bé trai bị bắt đứng trước bàn học trong thời gian dài

      Xóa
    3. Sau khi được đăng tải, bài viết nhanh chóng được chia sẻ lên các trang mạng xã hội. Nhiều tài khoản tỏ ra bức xúc và lên án hành vi bạo lực của người phụ nữ, đồng thời mong muốn cơ quan chức năng xử lý nghiêm để răn đe

      Xóa
  3. Có những người phụ nữ, lòng chưa đủ rộng, trái tim chưa đủ lớn để yêu thương trọn vẹn một mái ấm dang dở. Sự bao dung ít ỏi nhưng vẫn chọn bước vào cuộc đời của một người từng có gia đình, từng có con riêng. Để rồi, không chỉ không hàn gắn được quá khứ, mà còn vô tình gieo thêm vết thương vào một tâm hồn trẻ con vốn dĩ đã mong manh

    Trả lờiXóa
  4. Biết là k phải máu mủ nhưng hãy thương các con bằng tình người. Mỗi đứa trẻ sinh ra đều không thể lựa chọn hoàn cảnh của mình. Nếu k thể thương tụi nhỏ thì đừng quen đừng lấy những ng đàn ông có con riêng. Trẻ con đơn giản lắm, thương nó thật lòng thì nó sẽ thương lại mình. Đọc 3 trang giấy cháu viết mà thương cháu quá, mong pháp luật vào cuộc sớm!

    Trả lờiXóa
  5. bà mẹ kế đúng là bất nhân. Mặc dù biết đó là con riêng của chồng, không phải con đẻ của mình nhưng với trách nhiệm của một người mẹ, một người phụ nữ hay nói đúng hơn là một con người, những hành động dã man, vô lương tâm ấy thật sự không thể chấp nhận được và xứng đáng bị phê phán, phải chịu trách nhiệm trước pháp luật

    Trả lờiXóa
  6. đứa trẻ không có tội tình gì mà lại hành hạ em một cách tàn nhẫn, dã man như vậy quả thực không thể chấp nhận được bà mẹ kế này dù bả có viện bao nhiêu lý do đi chăng nữa. Người bố quả thực đã có lựa chọn vô cùng đúng đắn khi giải thoát con mình khỏi người đàn bà độc ác đấy

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. người bố này là một trong rất ít những trường hợp lựa chọn bỏ vợ để bảo vệ con thôi. Chứ cơ số người chồng thường sẽ bênh vợ, nghe vợ thậm chí họ không chỉ có hành vi bao che mà còn tham gia hành hạ đứa trẻ cùng vợ nữa cơ. Còn nhiều trường hợp bạo hành trẻ em như này lắm

      Xóa
  7. Thương bé trai quá, những tổn thương này không chỉ để lại những vết seo về thể xác trên da thịt em mà sẽ là nỗi ám ảnh đi theo em suốt cuộc đời còn lại. Không thể hiểu nổi sao lại có những con người tàn ác và nhẫn tâm với trẻ em như thế ở trên đời. Xã hội, người dân ta cần phải nhanh chóng nhận ra và sửa chữa vấn đề còn tồn tại này

    Trả lờiXóa
  8. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  9. Thương cho cậu bé và cũng đáng trách cho bố cậu bé khi chọn nhầm mẹ kế nhân phẩm không được tốt. Tự chọn như vậy thì tự hại con mình và suốt một thời gian dài thì bố cậu bé cũng không nhận ra cậu bất ổn hoặc có thể nhận ra nhưng mặc kệ. Một câu chuyện buồn của lòng người, của mặt tối trong tâm địa của con người được bộc lộ một cách rõ ràng. Rồi đây, cuộc sống của cậu bé, nhất là những vết hằn tâm lý sẽ thế nào

    Trả lờiXóa
  10. Gia đình vốn phải là nơi an toàn nhất, nhưng lại trở thành nơi gieo rắc nỗi sợ hãi cho em.Các cơ quan chức năng cần nhanh chóng vào cuộc, xử lý nghiêm minh hành vi bạo lực.Xã hội cần chung tay bảo vệ quyền trẻ em, không để những tiếng kêu cứu bị bỏ quên.

    Trả lờiXóa

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog