Chia sẻ

Tre Làng

Bản làng sau tiếng kẻng đêm – câu chuyện của Mùa A Thi

Lâm Trực@

Tháng Tám, Hà Nội vàng ươm nắng. Trong hội trường lớn của Hội nghị toàn quốc về công tác dân tộc, giữa những bộ vest chỉnh tề và tiếng máy ảnh lách tách, có một chàng trai mặc áo chàm ngồi im ở hàng ghế đầu. Mái tóc cắt gọn, gương mặt rám nắng. Khi anh đứng lên, tiếng nói chậm, trầm, như một dòng suối nhỏ chảy từ xa về, mang theo hương khói bếp, mùi ngô nướng và mùi đất ẩm của núi. Đó là Mùa A Thi, Trưởng bản Háng Pu Xi – cái bản nằm nép dưới chân núi ở Điện Biên, quanh năm sương phủ.

Trưởng bản Mùa A Thi không giấu được sự xúc động khi có dịp gặp gỡ Thủ tướng Phạm Minh Chính tại Hội nghị. Ảnh: TTCP

Đêm lũ đầu tháng Tám, mưa dội xuống bản như ai trút nước từ trời. Gió rít qua những khe cửa gỗ, mái tôn rung lên từng hồi. Mùa A Thi thức giấc, ngửi thấy mùi bùn và mùi cây rừng bị xé nát. Anh biết lũ đang về. Không chần chừ, anh vác chiếc kẻng đồng, chạy ra giữa mưa, đánh liên hồi. Tiếng kẻng chát chúa giữa màn nước, gọi từng mái nhà, gọi cả những đứa trẻ còn say ngủ. Người này lay người kia, người lớn cõng trẻ con, dắt nhau men theo con đường lên cao. Chưa đầy mười phút sau, đất đá ập xuống, chặn kín lối vào bản. Nước cuốn đi những mái nhà gỗ như kéo những con thuyền giấy trôi trên dòng suối hung hãn.

Sáng hôm sau, Háng Pu Xi vẫn nguyên vẹn. Hai mươi mốt hộ, chín mươi con người, thoát khỏi cái chết trong gang tấc. Người già kể lại, họ chưa từng thấy đêm nào dài đến thế.

Bản ngày trước chỉ có con đường đất đỏ, nắng thì bụi, mưa thì lầy. Trẻ con đi học phải bấm chặt ngón chân vào đất. Thế rồi, một ngày, tiếng máy nổ vang khắp núi. Xe chở xi măng, cột điện, đường bê tông đã về. Điện sáng đến từng mái nhà, sóng điện thoại và Internet cũng vào bản. Người ta bảo: bản không còn ngủ trong bóng tối nữa.

Những đổi thay ấy đến từ Chương trình mục tiêu quốc gia phát triển kinh tế – xã hội vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi. Nhưng như một người trên mạng đã viết: “Đường có thể lát xi măng, nhưng trái tim người trưởng bản phải lát bằng trách nhiệm.

Trong hội nghị ở Hà Nội, Mùa A Thi nói, giọng anh hơi run nhưng rõ từng chữ: mong Đảng, Nhà nước giúp bà con vùng lũ di dời đến nơi an toàn, dựng lại nhà cửa, làm đường, cầu, điện, nước, hỗ trợ vốn, cây trồng, vật nuôi, đất sản xuất. Anh hứa sẽ công khai, minh bạch từng khoản hỗ trợ, vận động dân bản thay đổi cách nghĩ, áp dụng kỹ thuật mới, vừa phát triển kinh tế, vừa giữ rừng, giữ suối, giữ tiếng hát Mông.

Sau khi câu chuyện lan truyền, có người gọi anh là “người đánh thức cả bản”. Có người viết: “Giữa thời buổi nhiều kẻ lo giữ ghế hơn giữ dân, một trưởng bản biết cầm kẻng chạy trong mưa là của hiếm.”

Lũ đã để lại bùn ngập đến đầu gối, nhưng bùn sẽ khô. Lúa bị cuốn đi, nhưng lúa sẽ mọc lại. Điều còn ở lại là ký ức về đêm lũ, tiếng kẻng, bóng dáng người đàn ông chạy giữa màn mưa. Háng Pu Xi vẫn còn nhiều khó khăn, nhưng từ đây, bản đã biết ngẩng đầu nhìn xa hơn chân núi. Và ở đó, Mùa A Thi vẫn bước đi chậm rãi, chắc chắn, như đang dắt cả bản làng qua những mùa lũ của cuộc đời.

10 nhận xét:

  1. Bài viết đã khắc họa rất sinh động khung cảnh và con người vùng cao, nơi tiếng kẻng đêm vang lên không chỉ báo hiệu một sự kiện quan trọng mà còn gợi mở cả một bức tranh đời sống đầy màu sắc và cảm xúc. Nhân vật chàng trai với mái tóc cắt gọn, gương mặt rám nắng xuất hiện giữa hội trường lớn đã đem đến một hình ảnh vừa giản dị vừa tự hào, như hiện thân của sức sống núi rừng Tây Bắc. Những chi tiết miêu tả về mái tóc ướt mồ hôi, ánh mắt chậm rãi, và hương khói bếp thoảng trong không gian khiến người đọc cảm nhận rõ sự mộc mạc nhưng sâu lắng. Tác giả đã khéo léo kết hợp yếu tố tả thực và chất trữ tình, giúp câu chuyện không chỉ là một bản tin mà còn là một lát cắt văn hóa. Sự xuất hiện của Mùa A Thi trong khung cảnh ấy vừa mang tính cá nhân, vừa đại diện cho bao con người miền núi. Điều này gợi ra thông điệp về sự giao thoa giữa truyền thống và hiện đại. Nó làm cho người đọc cảm thấy ấm áp, gần gũi nhưng cũng đầy tự hào.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trong lúc hiểm nguy nhất, anh là chỗ dựa tinh thần và hành động cho cả bản. Đây chính là hình ảnh cán bộ cơ sở cần có trong bối cảnh thiên tai, thảm họa ngày càng khốc liệt

      Xóa
  2. Điều đặc biệt là tác giả không chỉ kể lại sự kiện mà còn đưa người đọc hòa mình vào không khí hội nghị, để ta nghe tiếng máy ảnh lách tách, thấy rõ những bước chân vững chãi của chàng trai vùng cao. Mỗi câu chữ đều thấm đẫm tinh thần tôn vinh con người lao động mộc mạc nhưng tràn đầy nghị lực vươn lên, bất chấp khoảng cách địa lý và điều kiện sống. Hình ảnh Mùa A Thi với nụ cười mộc mạc, đứng giữa hội trường lớn ở thủ đô Hà Nội, không chỉ phản ánh một câu chuyện cá nhân mà còn là đại diện cho tiếng nói của đồng bào vùng cao. Sự kết nối từ bản làng xa xôi đến không gian trang trọng của hội nghị là minh chứng cho cơ hội và niềm tin mà đất nước đang mở ra. Bằng việc lồng ghép chi tiết đời thường như “mùi ngô nướng” và “khói bếp”, tác giả đã tạo nên một nhịp cầu cảm xúc chạm tới trái tim người đọc. Nó làm câu chuyện không khô cứng mà ngược lại, đậm chất văn học và giàu hình ảnh. Đây là điểm mạnh khiến bài viết vừa mang giá trị thông tin vừa là một tác phẩm nghệ thuật tinh tế.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mùa A Thi là minh chứng sống động cho tinh thần đổi mới tư duy hành động, vì lợi ích chung của cộng đồng. Đó chính là điều mà mô hình chính quyền địa phương hai cấp hướng tới: bộ máy tinh gọn, hiệu quả và thực chất phục vụ nhân dân

      Xóa
    2. Mùa A Thi không chỉ là người cứu dân giữa dòng lũ, mà còn là người truyền cảm hứng cho một thế hệ cán bộ trẻ dám nghĩ, dám làm, dám chịu trách nhiệm vì cộng đồng. Anh xứng đáng được tôn vinh, và câu chuyện của anh cần được nhân rộng

      Xóa
  3. Câu chuyện về Mùa A Thi không chỉ là câu chuyện về lòng dũng cảm cứu người, mà còn là câu chuyện về trách nhiệm của một người lãnh đạo trẻ đối với cộng đồng. Tiếng kẻng của anh không chỉ báo hiệu lũ lụt, mà còn là tiếng chuông thức tỉnh ý thức của người dân, cùng nhau vượt qua khó khăn và xây dựng cuộc sống tốt đẹp hơn.

    Trả lờiXóa
  4. Tôi rất ấn tượng với lời hứa của Mùa A Thi về việc công khai, minh bạch từng khoản hỗ trợ. Đây là yếu tố cốt lõi để tạo dựng lòng tin của người dân. Câu chuyện của anh đã truyền cảm hứng và cho thấy rằng, chỉ cần có một người lãnh đạo tận tâm, dù khó khăn đến đâu, người dân cũng sẽ đồng lòng vượt qua

    Trả lờiXóa
  5. Mùa A Thi không chỉ đơn thuần là một bài viết tường thuật sự kiện, mà còn là một bản khúc ca về nghị lực, lòng nhân ái và ý chí vươn lên. Hình ảnh chàng trai vùng cao bước vào hội trường lớn với nụ cười hiền và ánh mắt kiên định đã để lại dấu ấn sâu đậm, không chỉ ở những người tham dự mà còn ở bất kỳ ai biết đến câu chuyện. Từng chi tiết giản dị như “mùi khói bếp” hay “tiếng kèn báo lũ” lại trở thành sợi dây nối kết tình cảm giữa người với người cùng nhau <333

    Trả lờiXóa
  6. Rất cần thiết sự động viên khích lệ từ người đứng đầu chính phủ đối với các cá nhân, tổ chức làm được nhiều việc có ích cho xã hội cho cộng đồng. Sự khích lệ này là động lực to lớn để những con người đó tiếp tục nỗ lực cố gắng đóng góp sức mình cho sự phát triển của quốc gia, dân tộc và cũng để lan tỏa rộng rãi trong cộng đồng.

    Trả lờiXóa

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog