Chia sẻ

Tre Làng

BÌNH ĐẲNG LÀ ĐƯỢC TỰ DO TRAO YÊU THƯƠNG

Tôi vẫn nhớ như in ngày nhận lá thư người yêu nói lời chia tay, tôi đã đau khổ và khóc rất nhiều. Giờ đọc lại lá thư ấy tôi vẫn mang mác buồn, tiếc nuối cho mối tình đầu của mình. Việc người yêu nói lời chia tay tôi có thể do giận hờn, do ghen tuông, do xa cách… nhưng chúng tôi hiểu nguyên cớ quan trọng khiến bạn gái tôi dứt khoát nói lời chia tay đó là, gia đình tôi không chấp nhận việc bạn tôi là người không cùng tôn giáo. Bố tôi cương quyết, thằng thừng “ Gia đình chúng tôi không chập nhận một người ngoại đạo, nếu cháu về làm dâu thì gia đình này coi như tan nát”. Cái tôi non trẻ của bạn tôi cũng với định kiến cố hữu nơi gia đình và nhất là Bố tôi đã khiên tôi mất đi người yêu thương của mình.

Trong gia đình, Bố tôi luôn dành tình thương và sự quan tâm cho các chị gái hơn anh em trai chúng tôi, Bố bảo “ Phận con gái khổ, lấy được thằng chống tốt thì nó sướng, lấy phải thằng chồng khổ thì nó khổ. Vì vậy khi còn ở với cha mẹ, các con nên thương các chị, còn 2 anh em con ở với cha mẹ cả đời thì không sao”. Có lẽ vì quan niệm như vậy mà Bố tôi chọn rể rất khắt khe. Thứ nhất: Phải là người cùng tôn giáo (đạo Công giáo), thứ 2 phải là người có học vấn và thứ 3 phải môn đăng hậu đối. Chúng tôi lớn lên ở nông thôn nghèo khổ, hồi ấy chả mấy người được học hành tử tế, cứ hết cấp 2 là đi làm, trong khi các chị tôi lại học giỏi, năng động, xinh xắn. 5 chị thì 4 chị vào đại học, bố tôi tự hào về con cái lắm, thỉnh thoảng còn được báo chí đưa tin, được cả UBND tỉnh cấp chứng nhận gia đình văn hóa, gia đình thể thao… có lẽ vì thế mà mấy anh thanh niên trong làng chả ai dám vào cưa cẩm các chị. Ghét của nào trời trao của ấy, các chị tôi lại yêu toàn người không cùng tôn giáo, bố mẹ tôi phản đối kịch liệt, dùng mọi khổ nhục kể để phản đổi, nào là uống rượu để tự hành hạ mình, nào là xúc phạm những người theo đuổi chị, rồi họp gia đình lấy ý kiến… quá khắt khe nên các chị tôi cũng lần lượt chia tay với những người mình yêu thương thực sự ! Rồi các chị cũng kết hôn, lấy những người cùng đạo, những cuộc hôn nhân theo kiểu chậc lưỡi cưới cho có chồng, cho vừa lòng mẹ cha. Đến giờ tôi vẫn không khỏi nghẹn lòng vì những lần tiễn chị về nhà chồng, càng nghĩ bao nhiêu càng thương các chị bấy nhiêu.

Hôm nay, đi dự lễ cưới của 2 đứa em, chồng là người ngoại đạo, vợ là người trong đạo, tôi biết 2 đứa khi chúng nó bắt đầu yêu. Ban đầu tôi cũng thực sự lo ngại cho chúng nó vì có thể tình yêu chúng nó sẽ bị phản đối, nhưng không! Suốt 3 năm tình yêu chúng nó êm đềm và hạnh phúc lắm, mỗi lần con bé đi lễ người yêu đều xin đi cùng, đầu tháng, con bé theo người yêu đi chùa, rồi người yêu con bé muốn học đạo và theo đạo một cách tự nguyện. Lễ cưới sáng nay, thằng bé đọc Bài thánh kinh trong lễ cưới một cách giõng dạc, truyền cảm, như cung cách của một linh mục vậy, khi trao nhẫn 2 đứa còn khóc vì hạnh phúc. Lúc ấy không có thứ tôn giáo, không có sự phân biệt nào ở đây, chỉ có thứ duy nhất bao trùm đó là tình yêu được thăng hoa một cách chân thành nhất.

Về đến phòng trọ, nhận được tin nhắn của đứa em “ em sinh cháu rồi, cháu khỏe anh ạ! Cảm ơn anh đã luôn đồng hành cùng vợ chồng em, anh đồng ý làm cha đã đầu cho con em nhé”. Khi yêu nhau, 2 vợ chồng nó bị phản đối suốt 3 năm, bố chồng nó là Giám đốc sở văn hóa của một tỉnh lớn, còn bố mẹ nó là một gia đình đạo gốc. 2 đứa đã đấu tranh bền bỉ cho hạnh phúc của mình, và 2 gia đình cũng vui vẻ chấp thuận. Nếu như ngày xưa tôi cố gắng, kiên trì thì biết đâu giờ tôi đang hạnh phúc bên gia đình yêu thương của mình, nếu như các chị tôi không nìn lặng chịu đựng thì các chị đã không phải gượng ép với những cuộc hôn nhân của mình, và Bố tôi sẽ được sống trong một gia đình tuyệt vời bởi nhìn thấy hạnh phúc của những đứa con.

Bình đẳng giới trong mắt tôi, nó không chỉ là “cái chim kẹp giữa 2 cái chân” như nhà văn Trang Hạ nói, không chỉ là 50% nam giới chia sẻ việc nhà với phụ nữ… nhưng nó còn là khi người ta, cả nam và nữ được tự do trao yêu thương, hay nói lớn hơn một chút là mọi người có quyền được yêu. Và nữa, đừng ngồi chờ bình đẳng ai đó mang đến cho mình, sự bình đẳng chỉ có khi chúng ta thay đổi.

Tác giả Phan Phan/Tiến thoái lưỡng nan

12 nhận xét:

  1. Đã không còn cái thời trọng nam khinh nữ, đã không còn là cái thời trong đạo ngoài đạo,... thời đại đã thay đổi, con người cũng phải thay đổi cách suy nghĩ của mình, không nên cứ cổ hủ duy trì cái phong tục tập quán lạc hậu ấy được, cái gì tốt thì phải làm, tình cảm con người không phải là thứ có thể gượng ép được, nó phải là thứ được tự do nhất, khi ấy con người ta mới thực sự thấy hạnh phúc.

    Trả lờiXóa
  2. Là một người con gái không có gì nổi trội, tôi yêu anh – một người con trai khá chín chắn, giỏi giang và rất biết cách chăm sóc người khác. Từ khi yêu anh, tôi không hề biết đến một người con trai nào khác, với tôi anh luôn là số 1 và duy nhất. Tình yêu của chúng tôi ngày càng sâu sắc hơn khi chúng tôi tâm sự, chia sẻ với nhau mọi niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống. Dù có bị gia đình ngăn cấm vì ngoại đạo đi nữa thì chúng tôi cũng sẽ vẫn cố gắng ở bên nhau, cuộc đời này ngắn lắm, đâu đủ thời gian để nghĩ nhiều đến vậy.

    Trả lờiXóa
  3. Tôi đã từng có một tình yêu rất đẹp, và sẽ có một cái kết có hậu nếu như tôi và anh không phải là hai người khác đạo. Tôi theo đạo Thiên Chúa, còn anh là người không có đạo. Từ trước tới giờ tôi luôn đinh ninh rằng mình sẽ không yêu người ngoại đạo, vì như thế sẽ khiến bố mẹ tôi buồn, và rồi chuyện con cái sau này cũng vô cùng phức tạp. Nhưng rồi tôi gặp anh, tình yêu của anh làm tôi lung lay. Anh nói, đạo nào thì cũng là dạy con người ta sống tốt chứ không có đạo nào cấm con người ta yêu nhau cả. Rồi dần dà tôi bị anh thuyết phục mặc dù trong lòng vẫn còn nhiều buồn phiền.

    Trả lờiXóa
  4. Không bao giờ cấm cản nếu ý kiến con đưa ra phù hợp với bản thân con và không làm tổn thương đến người khác.

    Trả lờiXóa
  5. Nặc danh17:13 4/12/14

    Tình yêu của đôi lứa dựa trên sự tự nguyện xuất phát từ hai người . Đó là điều căn bản tạo nền tảng vững chắc để hai người cùng chung tay vun đắp cuộc sống gia đình, cùng nhìn về một hướng giúp hai người đồng điệu tâm hồn

    Trả lờiXóa
  6. Tránh quan niệm sai trái về tự do và độc lập của mỗi người, phải có ý thức hướng thiện, tôn trọng lẽ phải từ hai phía, tránh quyết toán độc tài, phi lý.

    Trả lờiXóa
  7. Nặc danh17:19 4/12/14

    Chúng ta không nên độc đoán, biết thương yêu và tôn trọng lẫn nhau. Người Việt Nam là một, không nên phân biệt chủng tộc, tôn giáo

    Trả lờiXóa
  8. Tự do yêu thương không có nghĩa mình thích làm gì thì mình làm, mà là yêu thương trong sáng, thánh thiện. Tình yêu không phân biệt chủng tộc, giai cấp nào hết, yêu nhau tự nguyện, hiểu nhau thì sẽ vượt qua mọi thử thách và sẽ có một cuộc sống hạnh phúc mà thôi.

    Trả lờiXóa
  9. Trong tình yêu cha mẹ không nên cấm đoán chuyện tình cảm của con cái, nếu như tình yêu của hai con đẹp, tôn trọng lẫn nhau( dù khác tôn giáo ...) thì cũng nên ủng hộ, vì trong chuyện tình cảm đôi lứa cha mẹ không thể hiểu được con bằng người yêu con mình thật sự được. Vì thế để con cái hạnh phúc, cha mẹ hãy gạt bỏ định kiến, vun đắp cho các con có cuộc sống tươi đẹp hơn.

    Trả lờiXóa
  10. Tự do yêu đương là quyền cơ bản của con người, bản thân mình lúc lập gia đình cũng bị bố mẹ phản đối kịch liệt, biết là bố mẹ vì thương mình nên không muốn mình khổ nhưng cuộc sống không phải cứ muốn thế nào là được như thế,xã hội không hề đơn giản như vậy.

    Trả lờiXóa
  11. Mình thấy bố mẹ nên tôn trọng quyết định của con cái trong vấn đề chọn người yêu và tiến đến hôn nhân. Không ít các trường hợp bố mẹ ép con phải bỏ người yêu rồi dẫn đến những cái chết thương tâm, hoặc có những người nghe lời bố mẹ bỏ người yêu xong rồi lấy người khác về cuộc sống chẳng hạnh phúc gì. Đấy chính là lỗi của bố mẹ.

    Trả lờiXóa
  12. Xung quanh mình cũng có rất nhiều người không cùng đạo nhưng vẫn lấy nhau. Tuy nhiên có một đôi thì bố mẹ phản đối dữ dội quá nên hai người sau khi tốt nghiệp đại học thì cùng bỏ nhà vào nam sinh sống rồi làm đám cưới. Thế là bố mẹ mất con.

    Trả lờiXóa

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog