Lâm Trực@
Trong những ngày qua, dư luận quốc tế dậy sóng khi một Ủy ban Điều tra của Liên Hợp Quốc công bố bản báo cáo dài 72 trang, trong đó kết luận rằng Israel đã thực hiện tội ác diệt chủng tại Gaza. Báo cáo không chỉ nêu đích danh Thủ tướng Benjamin Netanyahu và nhiều quan chức cao cấp khác là những người kích động hành vi diệt chủng, mà còn đặt lại một câu hỏi căn bản: nhân loại còn có khả năng giữ lời hứa sau Thế chiến II – lời hứa “không bao giờ để tái diễn” – hay không?
Khói bốc lên sau cuộc không kích của Israel vào TP Gaza ngày 16/9. Ảnh: Mohammed Saber/EPA/Shutterstock
Phản ứng từ Tel Aviv lập tức dữ dội. Tổng thống Isaac Herzog gọi báo cáo là xuyên tạc, phủ nhận rằng lời nói của ông bị diễn dịch sai lạc. Đại sứ Israel tại Geneva thậm chí coi kết luận này là “sản phẩm ủy quyền của Hamas”. Cách phản ứng ấy cho thấy, giữa lúc súng vẫn nổ và người vẫn chết, sự thật chưa bao giờ có cơ hội được lắng nghe. Những lời biện minh về “quyền tự vệ” hay “giải cứu con tin” chẳng thể khỏa lấp được thực tế khốc liệt: hơn sáu mươi bốn nghìn sinh mạng đã nằm xuống, hàng vạn gia đình bị hủy diệt, và nạn đói đã bắt đầu hoành hành ở một số khu vực Gaza.
Công ước Diệt chủng năm 1948, sản phẩm đau đớn của ký ức Holocaust, đã định nghĩa tội ác này bằng năm hành vi cụ thể. Theo Ủy ban điều tra, Israel đã phạm tới bốn: sát hại có hệ thống, gây tổn hại nghiêm trọng về thể chất và tinh thần, cố tình tạo điều kiện sống để hủy diệt một cộng đồng, và áp đặt biện pháp ngăn cản sinh sản. Đáng lo ngại hơn, những lời lẽ từ các nhà lãnh đạo Israel – được chính báo cáo trích dẫn – đã cho thấy ý định diệt chủng không còn nằm trong giả thuyết. Khi một vị Thủ tướng so sánh chiến dịch quân sự với “cuộc thánh chiến hủy diệt hoàn toàn” trong Kinh Thánh, thì ngôn từ đã trở thành lưỡi gươm sắc bén hơn cả bom đạn.
Có thể nói, chính sách phi nhân cách hóa người Palestine – coi họ như “loài thú” – chính là bước mở đường nguy hiểm nhất. Trong mọi cuộc thảm sát, từ Rwanda 1994 đến Bosnia 1995, kẻ thủ ác đều bắt đầu bằng việc tước đi phẩm giá con người khỏi nạn nhân. Một khi đã phủ nhận tính người, việc giết chóc trở thành “hợp lý”, thậm chí “thiêng liêng”. Đó là sự tha hóa tột cùng mà lịch sử từng chứng kiến, và nay lại hiện hữu giữa lòng Trung Đông.
Israel bác bỏ báo cáo, cho rằng đó là hành vi chính trị. Nhưng chính trị không thể phủ nhận sự thật. Chính trị có thể làm méo mó ngôn từ, có thể làm người ta mù quáng, nhưng những xác chết và những tiếng khóc trong đêm không hề biết nói dối. Nếu nhân loại chấp nhận một sự thật như thế bị chôn vùi, thì “trật tự quốc tế” chỉ còn là vỏ rỗng của những lời tuyên bố đạo đức.
Vấn đề ở đây không chỉ là cuộc chiến Gaza. Nó là phép thử đối với cả hệ thống luật pháp quốc tế. Tòa án Công lý Quốc tế đang thụ lý vụ kiện về cáo buộc diệt chủng, nhưng câu hỏi lớn hơn là: liệu Liên Hợp Quốc có đủ dũng khí gọi tên sự việc đúng bản chất, hay sẽ tiếp tục tránh né bằng những từ ngữ “trung lập” để duy trì sự cân bằng mong manh giữa các cường quốc?
Nếu quan sát kỹ, chúng ta sẽ thấy Gaza không chỉ là nơi xảy ra một cuộc xung đột, mà còn là chỗ phơi bày sự bất lực của thế giới trong việc quản trị bạo lực. Khi một quốc gia đủ sức mạnh quân sự được quyền biến khái niệm “tự vệ” thành tấm lá chắn cho mọi hành động, thì luật pháp quốc tế đã bị vô hiệu hóa. Cái gọi là “quyền tự vệ” không thể được phép biến thành sự hợp pháp hóa hủy diệt, vì khi đó luật chỉ còn phục vụ cho kẻ mạnh.
Sự kiện Gaza cũng là lời cảnh báo với mọi quốc gia: khi cộng đồng quốc tế dung túng cho một tiền lệ, thì nó sẽ trở thành ngôn ngữ chung của bạo lực. Một mai, bất kỳ ai cũng có thể nhân danh an ninh quốc gia để tiến hành hủy diệt có hệ thống, và khi ấy nhân loại sẽ không còn điểm tựa nào để ngăn chặn. Lịch sử từng chứng kiến, chính sự thỏa hiệp của các cường quốc đã mở đường cho Hitler và các cuộc thảm sát. Nếu chúng ta lặp lại sự im lặng ấy, thì chúng ta chính là đồng phạm.
Gaza hôm nay chính là bản cáo trạng đối với cả thế giới. Trong tấm gương ấy, chúng ta nhìn thấy sự bất lực của cộng đồng quốc tế, sự lặp lại những chuỗi bi kịch của thế kỷ XX, và sự trơ lỳ của lương tri con người khi đặt chính trị trên sinh mạng. Người ta có thể tranh cãi vô tận về ai bắn phát súng trước, nhưng hàng vạn xác chết trẻ thơ đang im lặng tố cáo tất cả.
Lịch sử không bao giờ tha thứ cho sự im lặng. Và có lẽ, bài học lớn nhất mà Gaza đang gửi đến nhân loại chính là: khi chúng ta biến một cộng đồng thành “kẻ thù tuyệt đối”, khi ta để cho lòng căm thù được khoác áo “quyền tự vệ”, thì bi kịch diệt chủng chỉ còn là vấn đề thời gian.
Các quốc gia đang không ngừng chống phá biểu tình,đả đảo,tôi cảm thấy may mắn khi đang sống trong 1 đất nước hoà bình,mọi người ai cũng hạnh phúc.Cảm ơn các nhà lãnh đạo đất nước cảm ơn cha ông và thế hệ đi trước.Luôn biết ơn những anh hùng đã hi sinh để đổi lấy hoà bình ngày nay
Trả lờiXóaLiên hợp quốc là bù nhìn . Bây giờ lại bầu chủ tịch hội đồng bảo an liên hợp quốc là bộ trưởng bộ ngoại giao Đức bị phế truất _ còn bù nhìn hơn !Đằng sau nhưng quyết định của liển hợp quốc , đều có bàn tay " lông lá " của Mĩ , của phương Tây . Không có mĩ bảo kê , bố thằng israel dám lộng hành đến thế ! Thương dân tộc palestine bao nhiêu , căm thằng do thái bấy nhiêu !
Trả lờiXóaHàng ngày chúng tiếp tay cho bọn phản động , láo liên , dòm ngó các nước chúng không ưa : chửi bới nhân quyền nhân bánh , quyền con người . Vậy hàng trăm ngàn người palestine thiếu thốn , đối ăn , chết chóc không có quyền con người ư ?
Trả lờiXóaCó thể nói rằng những người dân sống trên Dải Ga ra đã quá khổ, nơi họ sống đã trở thành nơi của các quốc gia lớn tìm đủ các lí do để can thiệp, chiếm đống, bắn phá mà không hề quan tâm xem người dân ở đó ra sao cả. Suy cho cùng tất cả chỉ phục vụ mục địch của các nước phương tây mà thôi.
Trả lờiXóaViệc phân tích các hành vi cụ thể của Israel theo Công ước Diệt chủng 1948, cùng với việc chỉ ra sự nguy hiểm của việc phi nhân hóa người Palestine, giúp người đọc nhận thức rõ hơn về mức độ nghiêm trọng của cuộc khủng hoảng. Đây là một tiếng nói quan trọng kêu gọi cộng đồng quốc tế không chỉ lên án mà còn hành động để bảo vệ luật pháp quốc tế và ngăn chặn những thảm kịch tương tự trong tương lai.
Trả lờiXóaCon số hơn 64.000 người thiệt mạng và hàng chục nghìn gia đình bị xóa sổ là một lời nhắc nhở đau lòng về sự khổ đau mà người dân Gaza đang phải gánh chịu. Điều này đặt ra một câu hỏi bức thiết cho toàn nhân loại: làm thế nào để ngăn chặn sự hủy diệt nhân mạng trên quy mô lớn, và làm thế nào để đảm bảo rằng quyền sống của con người được tôn trọng, dù ở bất kỳ đâu trên thế giới?
Trả lờiXóaBài viết đã liên hệ cuộc xung đột ở Gaza với các thảm kịch lịch sử như diệt chủng Rwanda và Bosnia, một phép so sánh mạnh mẽ và đáng suy ngẫm. Điều này không chỉ làm nổi bật sự tàn khốc của cuộc xung đột hiện tại mà còn đặt ra một câu hỏi lớn về tương lai của luật pháp quốc tế. Liệu các công ước và thể chế quốc tế được thiết lập sau Thế chiến II có còn đủ sức mạnh để ngăn chặn những hành động bạo lực quy mô lớn? Nếu thế giới cho phép khái niệm "tự vệ" trở thành tấm khiên che đậy cho sự hủy diệt, thì những bài học lịch sử liệu có còn giá trị? Đây không chỉ là câu chuyện của Gaza, mà còn là một phép thử đối với lương tri và hệ thống luật pháp của toàn nhân loại.
Trả lờiXóaKhông thể phủ nhận rằng bản báo cáo dài 72 trang của Ủy ban Điều tra Liên Hợp Quốc đã dấy lên hồi chuông cảnh báo nghiêm trọng về thảm họa nhân đạo tại Gaza, khi trực tiếp cáo buộc các nhà lãnh đạo Israel thực hiện hành vi diệt chủng – điều mà cả thế giới từng cam kết sẽ "không bao giờ để tái diễn" sau Thế chiến II. Việc chỉ rõ tên các quan chức cấp cao như Thủ tướng Netanyahu cho thấy mức độ nghiêm trọng của sự kiện, đồng thời đặt ra một câu hỏi đau đáu về trách nhiệm và đạo đức của cộng đồng quốc tế: liệu những nguyên tắc căn bản về nhân quyền có thực sự được duy trì, hay lại tiếp tục bị nhấn chìm bởi quyền lực và vũ khí?
XóaTrong khi Tel Aviv lên tiếng bác bỏ, cho rằng báo cáo mang tính xuyên tạc và phục vụ cho mục đích chính trị, thì hình ảnh khói lửa, đổ nát và xác chết tại Gaza lại là minh chứng không thể chối cãi cho sự tàn phá khủng khiếp của cuộc xung đột này – thứ đã cướp đi sinh mạng của hàng ngàn người dân vô tội, trong đó có cả phụ nữ và trẻ em. Sự biện minh bằng "quyền tự vệ" hay "giải cứu con tin" không thể thay thế cho nghĩa vụ tôn trọng luật nhân đạo quốc tế và bảo vệ sự sống của dân thường, nhất là trong bối cảnh sự mất cân bằng về sức mạnh quân sự ngày càng rõ rệt. Nếu cộng đồng quốc tế không hành động quyết liệt và khách quan, lịch sử có thể sẽ lặp lại trong sự im lặng đáng sợ.
Trả lờiXóaChiến tranh dù bất cứ ở đâu cũng đáng lên án. Thế giới đã trải qua nhiều cuộc chiến tranh máu chảy đầu rơi, cho đến bây giờ vẫn chưa khắc phục hết hậu quả. Các nước lớn cứ lấy các danh nghĩa khác nhau để phát động chiến tranh nhằm tranh giành tài nguyên hay mở rộng lãnh thổ nhưng luôn nói về hòa bình, nhân quyền. Đúng là nói một đường làm một nẻo, cũng chỉ là đạo đức giả mà thôi
Trả lờiXóaĐã có rất nhiều những tài liệu từ các tổ chức uy tín, thậm chí từ thời điểm chiến tranh nổ ra vào 10/6/2023, đánh giá rằng Israel đang thực hiện hành vi diệt chủng có hệ thống đối với người Palestine ra khỏi lãnh thổ mà họ đã sinh sống hàng nghìn năm nay, viện cớ vào những niềm tin tôn giáo mù mờ, vào việc mảnh đất này đã được hứa dành cho họ từ 3000 năm trước…. Tất cả những luận điệu này đều chỉ là sự biện minh vụng về cho hành vi tàn sát và xoá sổ có hệ thống 1 bộ phận người khỏi 1 vùng đất, vốn dĩ đã vi phạm Công ước về diệt chủng của LHQ.
Trả lờiXóaHơn nữa, vụ diệt chủng được livestream công nhiên nhất trong lịch sử loài người ở TK 21 này không chỉ bởi sự bất lực của cộng đồng quốc tế, mà còn bởi sự tiếp tay, bảo vệ trắng trợn của một số quốc gia lớn. Sự cung cấp vũ khí đạn dược để tiêu diệt những người dân thường, sự bao che toàn diệt trên lĩnh vực ngoại giao, và sự đe doạ, tấn công đối với các quốc gia cố gắng ngăn chặn hành vi diệt chủng của Israel…. Người thực hiện hành vi có thể là chính quyền Israel, nhưng người tạo điều kiện cho sự diệt chủng diễn ra trắng trợn thì không chỉ là quyết định và trách nhiệm của một mình quốc gia này
Trả lờiXóaThật không thể chấp nhận được khi một dân tộc phải chịu đựng sự phá hủy, cái chết, đói khát và sự mất mát liên tục – đặc biệt là phụ nữ, trẻ em – chỉ vì họ mang dòng máu, mang bản sắc riêng. Các báo cáo từ Liên Hiệp Quốc, tổ chức Ân xá Quốc tế và nhiều tổ chức nhân quyền độc lập đã chỉ rõ nhiều dấu hiệu cho thấy có hành vi diệt chủng đang diễn ra ở Gaza — việc gây chết người, gây tổn hại nặng nề cả về thể chất lẫn tinh thần, ngăn cản sinh đẻ, và tạo ra những điều kiện sống mà mục đích rõ ràng là dẫn đến sự hủy diệt từng phần hay toàn bộ nhóm dân tộc.
Trả lờiXóaMỗi khi nhìn thấy những đứa trẻ mất mẹ cha, những gia đình mất nhà cửa, bệnh viện bị phá hủy, lương thực và thuốc men không tiếp cận được – cảm giác đau đớn thật sự vượt lên trên mọi ngôn từ. Chúng ta nếu không phản đối mạnh mẽ những hành vi này, nếu không tìm cách gây áp lực quốc tế để bảo vệ dân thường, thì lịch sử sẽ ghi lại sự im lặng này như một phần của tội ác.
Trả lờiXóaLập luận rằng “đây chỉ là chiến tranh chống khủng bố” không thể che đậy được sự thật: khi một chính quyền sử dụng bạo lực không phân biệt – phá hủy khu dân cư, bệnh viện, trường học – và đồng thời hạn chế tiếp cận lương thực, y tế – thì đó không còn chỉ là thiệt hại trong chiến tranh, mà là việc hệ thống hóa sự hủy diệt của một cộng đồng.
Trả lờiXóaChúng ta cần đòi hỏi các chính phủ, các tổ chức quốc tế, các cá nhân có ảnh hưởng sử dụng mọi phương tiện: ngoại giao, pháp lý, truyền thông – để đảm bảo rằng tội ác này bị phơi bày, bị trừng phạt, và – quan trọng nhất – bị chặn đứng trước khi quá muộn.
Trả lờiXóaNgười dân Gaza đã quá khổ rồi, vùng đất đã chịu quá nhiều đau thương vì xung đột lợi ích của nhiều quốc gia trên thế giới. Các quốc gia lớn đã biến dải đất Gaza thành nơi thử nghiệm các vũ khí, bán vũ khí, phân chia tài nguyên mà không quan tâm đến sự sống chết của người dân ở đó.
Trả lờiXóa