Lâm Trực@
Trưa ngày 7 tháng 10 năm 2025, sau nhiều giờ mưa lớn do hoàn lưu bão Matmo, đập thủy điện Bắc Khê 1 tại xã Kim Đồng, huyện Tràng Định, tỉnh Lạng Sơn, đã vỡ một đoạn dài khoảng 10 mét. Nước từ hồ chứa tràn ồ ạt xuống hạ du, gây ra cảnh hỗn loạn thoáng chốc. Rất may, từ sáng sớm cùng ngày, lực lượng chức năng đã phát hiện dấu hiệu nứt vỡ, lập tức cảnh báo và tổ chức di dời khẩn cấp khoảng 200–300 hộ dân trong khu vực. Nhờ sự chủ động ấy, toàn bộ người dân đã được sơ tán an toàn, không có thương vong. Lãnh đạo tỉnh và Thứ trưởng Bộ Nông nghiệp và Môi trường trực tiếp có mặt tại hiện trường để chỉ đạo ứng phó, ổn định tình hình.
Sự cố vỡ đập thủy điện Bắc Khê 1 ở Lạng Sơn không gây thiệt hại về người, nhưng nó mở ra một câu chuyện rộng hơn: câu chuyện về an toàn công trình và trách nhiệm xã hội trong bối cảnh thiên nhiên ngày càng khắc nghiệt. Người dân đã được di dời kịp thời, lãnh đạo địa phương đã trực tiếp có mặt để chỉ đạo, và sự may mắn đã đứng về phía chúng ta. Nhưng may mắn, nếu không được chuyển hóa thành một cơ chế bảo vệ lâu dài, thì chỉ là một trạng thái tạm bợ.
Nhìn rộng ra, Bắc Khê 1 không phải là sự cố đơn lẻ. Tháng 9 năm 2018, vụ vỡ đập thủy điện Xe Pian-Xe Namnoy ở Lào đã cuốn trôi cả làng mạc, làm hơn 70 người chết và hàng nghìn người mất nhà cửa. Tháng 7 năm 2012, đập thủy điện Hủa Na ở Nghệ An từng có dấu hiệu rò rỉ sau mưa lớn, khiến hàng nghìn hộ dân sống trong bất an nhiều ngày. Năm 2020, ở Trung Quốc, khi mưa lũ kéo dài, hơn một trăm con đập vừa và nhỏ đã bị hư hỏng hoặc vỡ, trong đó có những đập từng được coi là “an toàn tuyệt đối”. Mẫu số chung ở đây là sự mong manh của các công trình nhỏ khi đối diện với biến đổi khí hậu và cực đoan thời tiết.
Chúng ta đang đứng trước một nghịch lý. Thủy điện vừa và nhỏ được xây dựng nhằm tận dụng nguồn năng lượng tái tạo, phục vụ phát triển địa phương, nhưng chính chúng lại thường nằm ở những nơi dễ tổn thương nhất: vùng núi dốc, lòng sông hẹp, hạ tầng còn hạn chế. Khi chúng gặp sự cố, không chỉ người dân vùng hạ du chịu thiệt hại mà còn cả niềm tin xã hội bị lung lay. Người dân sẽ đặt câu hỏi: nếu một con đập nhỏ có thể vỡ bất ngờ, thì liệu những công trình khác, lớn hơn và phức tạp hơn, có thực sự an toàn?
Từ Bắc Khê 1 cho đến những thảm kịch ở Lào hay ở Trung Quốc, bài học đều giống nhau: quản lý và giám sát an toàn công trình không thể dựa vào quy mô, mà phải dựa vào mức độ rủi ro. Những con số về công suất, về dung tích hồ chứa chỉ có ý nghĩa kỹ thuật. Điều quyết định là hệ quả xã hội khi công trình mất kiểm soát. Một con đập nhỏ cũng có thể để lại một vết thương lớn nếu nó đổ gãy trong sự bất ngờ.
Khi nhìn lại sự cố ở Bắc Khê 1, chúng ta cần thẳng thắn rằng đây không chỉ là một sự cố kỹ thuật. Nó là lời nhắc về tư duy phát triển: chúng ta cần cân nhắc giữa lợi ích ngắn hạn và sự an toàn lâu dài, giữa vài megawatt điện với hàng trăm ngôi nhà, hàng nghìn sinh mạng ở vùng hạ du. Phát triển, nếu không đặt trong bối cảnh an toàn và bền vững, thì chính nó sẽ trở thành rủi ro.
Và cũng như nhiều lần khác trong lịch sử, thiên nhiên không khoan nhượng. Nó buộc con người phải nghiêm khắc hơn với chính mình. Vỡ đập Bắc Khê 1 không chỉ là sự kiện ở một xã biên viễn, nó là tiếng vọng nối dài với cả những thảm họa khu vực. Tiếng vọng ấy nói rằng: an toàn không phải là thứ có thể thương lượng, mà là nguyên tắc phải được giữ gìn trong mọi quyết định phát triển.
1. Một sự kiện đau xót nhưng không bất ngờ
Trả lờiXóaVụ vỡ đập Bắc Khê 1 xảy ra sau nhiều ngày mưa lớn do hoàn lưu bão Matmo, cuốn trôi hàng trăm mét khối đất đá, làm ngập úng nhà cửa, ruộng vườn của người dân vùng hạ lưu. Hậu quả không chỉ là những con số thiệt hại, mà còn là nỗi hoang mang, lo sợ và mất mát trong lòng người dân miền biên giới vốn đã chịu nhiều thiệt thòi.
Điều đáng nói, như bài viết nêu rõ, là sự cố này không hoàn toàn bất ngờ. Nó là kết quả của nhiều năm quản lý lỏng lẻo, của việc cho phép xây dựng quá nhiều công trình thủy điện nhỏ, thiếu giám sát và không tuân thủ quy trình kỹ thuật. Thiên tai chỉ là giọt nước tràn ly; nguyên nhân sâu xa lại nằm ở chính con người.
2. Tiếng vọng từ miền biên viễn
Lam Trực đã rất tinh tế khi gọi bài viết của mình là “tiếng vọng”. Đó không chỉ là tiếng nước vỡ òa của con đập, mà là tiếng vọng từ lòng người, từ thiên nhiên, từ những vùng đất xa xôi nơi biên giới Tổ quốc.
Miền biên viễn – nơi đáng ra cần được quan tâm phát triển bền vững, gìn giữ môi trường sinh thái và an ninh nguồn nước – lại đang bị “băm nát” bởi những công trình thủy điện nhỏ, những dự án thiếu quy hoạch tổng thể. Tiếng vọng ấy là lời nhắc nhở về trách nhiệm của chúng ta đối với những vùng đất ít được chú ý nhưng vô cùng quan trọng cho cân bằng sinh thái và an ninh quốc gia.
theo báo cáo ban đầu của địa phương, đây là thủy điện nhỏ. Sáng cùng ngày, đập thủy điện đã có hiện tượng bị nứt, có vấn đề nên lực lượng chức năng đã chủ động sơ tán dân từ sáng. Hiện nay đập đã bị vỡ và đến thời điểm hiện tại chưa có thiệt hại về người
XóaThông tin ban đầu, công trình này gặp sự cố lúc khoảng 13h cùng ngày và trực tiếp ảnh hưởng đến khu vực hạ du, trong đó có xã Thất Khê. Hiện cơ quan chức năng đã thông báo khẩn đến toàn bộ các xã liên quan và đang triển khai các giải pháp, phương án ứng phó, di dời người dân đến nơi an toàn
XóaLãnh đạo Sở Công Thương tỉnh Lạng Sơn cho biết thêm cơ quan chức năng đã vào cuộc, theo dõi diễn biến và huy động lực lượng để xử lý. Đồng thời, vị này khuyến cáo người dân không lan truyền thông tin chưa được kiểm chứng để tránh gây hoang mang trong cộng đồng
Xóa3. Con người giữa bài toán phát triển và bảo vệ môi trường
Trả lờiXóaBài viết không sa vào giọng điệu đổ lỗi, mà khéo léo đặt vấn đề về trách nhiệm quản lý, quy hoạch, và sự đánh đổi trong quá trình phát triển kinh tế. Trong nhiều năm qua, các dự án thủy điện nhỏ được xem là nguồn năng lượng “xanh”, “sạch”, nhưng thực tế lại đang gây ra không ít “vết thương” cho môi trường và đời sống dân sinh.
Khi một con đập bị vỡ, không chỉ nước tràn ra, mà niềm tin của người dân cũng bị cuốn trôi. Tác giả đã khơi gợi được cảm xúc đó bằng giọng văn giàu nhân văn, vừa cảm thông với nỗi khổ của dân, vừa phê phán sự thiếu trách nhiệm của cơ quan quản lý.
4. Bài học về cảnh báo và hành động
Qua vụ vỡ đập Bắc Khê 1, bài viết nhấn mạnh thông điệp: nếu những cảnh báo không được lắng nghe, thì thảm họa hôm nay chỉ là “một trạng thái tạm bợ” của chuỗi bi kịch còn kéo dài. Thiên nhiên luôn gửi tín hiệu trước khi nổi giận, nhưng con người thường thờ ơ cho đến khi phải trả giá.
Lam Trực đã không chỉ phản ánh sự kiện, mà còn đặt ra câu hỏi lớn về quản trị rủi ro, quy hoạch phát triển, và đạo đức nghề nghiệp trong xây dựng cơ sở hạ tầng. Một xã hội văn minh không thể để những bài học máu và nước mắt phải lặp lại.
Một sự cố về thủy điện chưa gây ra hậu quả nghiêm trọng nhưng là hồi chuông cảnh báo tình trạng an toàn về các công trình phòng, chống lụt bão đang trở thành vấn đề cấp thiết khi mà thiên tai đang trở nên ngày càng diễn biến phức tạp. Cần lắm sự vào cuộc của tất cả các cơ quan chức năng và nhân dân trong việc bảo vệ an toàn các công trình phòng, chống lụt bão. Nếu không có đề cao trách nhiệm thì việc xảy ra các vấn đề nghiêm trọng sẽ đến trong tương lai gần
Trả lờiXóađúng là có sự kiện bão lũ này mới có cơ hội để xem lại về tình trạng an toàn liên quan đến các công trình phòng, chống lũ lụt như các đập thủy điện. Điều này cần có sự tham gia của các cơ quan chức năng cùng với người dân trong khu vực để đảm bảo tính minh bạch, khách quan
Trả lờiXóaCần rà soát và đánh giá lại tiêu chuẩn thiết kế, quy trình vận hành và khả năng chống chịu lũ của tất cả các công trình thủy điện, đặc biệt là các thủy điện nhỏ và đập đất trong bối cảnh thiên tai ngày càng khốc liệt. Việc này cần được thực hiện thường xuyên và nghiêm ngặt hơn.
Trả lờiXóaSự tăng đột biến của lưu lượng nước đòi hỏi hệ thống dự báo thủy văn và cảnh báo lũ phải cực kỳ chính xác và kịp thời. Quy trình vận hành hồ chứa cần phải linh hoạt và thận trọng hơn, ưu tiên tối đa việc bảo đảm an toàn tính mạng và tài sản của người dân vùng hạ du.
Trả lờiXóaSự cố gây thiệt hại lớn về tài sản và ảnh hưởng nghiêm trọng đến đời sống người dân. Công ty cổ phần Thủy điện Bắc Khê 1 - chủ đầu tư - cần có trách nhiệm khẩn trương khắc phục và phối hợp chặt chẽ với chính quyền địa phương để hỗ trợ người dân bị ảnh hưởng, đồng thời làm rõ trách nhiệm trong việc tuân thủ các quy định về an toàn đập.
Trả lờiXóaMay mắn lớn nhất trong sự cố Bắc Khê 1 là việc không có thiệt hại về người nhờ sự chủ động cảnh báo và sơ tán kịp thời của lực lượng chức năng. Tuy nhiên, vấn đề cốt lõi vẫn là chất lượng xây dựng và quản lý các công trình thủy điện vừa và nhỏ. Những con đập được xây dựng để phục vụ phát triển lại trở thành nguồn rủi ro thường trực cho người dân hạ du.
Trả lờiXóaĐã có quá nhiều bài học đau lòng từ Xe Pian-Xe Namnoy (Lào) hay những sự cố đập ở Trung Quốc cho thấy: rủi ro không dựa vào quy mô, mà dựa vào hệ quả xã hội. Vài megawatt điện không thể đổi lấy sự yên ổn lâu dài cho hàng trăm hộ dân. Sự cố Bắc Khê 1 là lời nhắc nhở thẳng thắn rằng nếu phát triển chỉ nhìn vào lợi ích kinh tế ngắn hạn mà bỏ qua nguyên tắc an toàn và bền vững, thì chính sự phát triển đó sẽ trở thành hiểm họa. Cần một sự cân nhắc nghiêm túc và đạo đức hơn trong các quyết định quy hoạch
Trả lờiXóaVỡ đập Bắc Khê 1 tuy không gây thiệt hại về người, nhưng đã để lại nhiều suy nghĩ về cách chúng ta đang đối mặt với biến đổi khí hậu và phát triển bền vững. Khi thời tiết ngày càng cực đoan, việc xây dựng và vận hành các công trình thủy điện cần đặt yếu tố an toàn lên hàng đầu, không thể xem nhẹ những khuyến cáo của các chuyên gia. Bên cạnh đó, cần có cơ chế giám sát chặt chẽ, minh bạch, tránh để xảy ra tình trạng chủ đầu tư chạy theo lợi nhuận mà bỏ qua trách nhiệm xã hội. Vụ việc này cũng là dịp để rà soát lại toàn bộ hệ thống đập và hồ chứa ở miền núi phía Bắc – nơi tiềm ẩn nhiều rủi ro. Chúng ta không thể chỉ trông chờ vào phản ứng nhanh khi sự cố xảy ra, mà cần hành động từ gốc rễ. Sự chủ động mới là chìa khóa để bảo vệ tính mạng và tài sản của người dân.
XóaSự cố vỡ đập Bắc Khê 1 không chỉ là câu chuyện kỹ thuật của một tỉnh, mà là lời cảnh tỉnh cho cả quốc gia về việc quản lý tài nguyên và an ninh nguồn nước tại các vùng xa. Chúng ta không thể để những 'vết thương' cứ thế xuất hiện trên những vùng đất vốn đã chịu nhiều thiệt thòi. Việc khắc phục sự cố này phải đi đôi với một chính sách phát triển bền vững, tôn trọng tự nhiên và đảm bảo an sinh cho người dân miền biên viễn
Trả lờiXóaSự cố vỡ đập thủy điện Bắc Khê 1 một lần nữa gióng lên hồi chuông cảnh báo về công tác đảm bảo an toàn cho các công trình thủy điện ở vùng sâu, vùng xa. Dù rất may không có thương vong nhờ công tác ứng phó kịp thời, nhưng không thể xem đây là một “thành công” mà quên đi những nguy cơ tiềm ẩn. Việc thiên nhiên ngày càng khắc nghiệt đòi hỏi các công trình phải có tính toán và thiết kế bài bản hơn, không thể chỉ làm theo kiểu “chống cháy”. Sự kiện lần này còn cho thấy vai trò quan trọng của chính quyền địa phương trong phòng chống thiên tai. Hy vọng sau vụ việc, các cơ quan chức năng sẽ có đánh giá lại toàn bộ các công trình tương tự để tránh lặp lại những tình huống nguy hiểm. Nếu không có biện pháp dài hạn, những “may mắn” như lần này sẽ không còn tiếp diễn.
Trả lờiXóa