Chia sẻ

Tre Làng

Thái độ ứng xử của linh mục Đặng Hữu Nam: Một suy tưởng về trách nhiệm mục tử và bổn phận công dân

Lâm Trực@

Một linh mục, trước hết, là người thừa tác của Giáo hội, nhưng đồng thời, không thể tách mình ra khỏi tư cách công dân của một quốc gia. Chính ở giao điểm ấy, nơi bổn phận thiêng liêng và trách nhiệm xã hội hòa vào nhau, con người tôn giáo bộc lộ phẩm chất thật sự của mình. Bởi lẽ, lời nói của một linh mục không chỉ vang lên trong lòng nhà thờ, mà còn vang dội trong cộng đồng, trong lịch sử, và trong ký ức tinh thần của dân tộc.

Linh mục Đặng Hữu Nam đuổi bà con giáo dân Giáo xứ Phúc Thịnh. Ảnh cắt từ clip

Sự kiện tại Phúc Thịnh sáng 17/8/2025, xét đến cùng, chỉ là một va chạm nhỏ, một chi tiết trong đời sống cộng đồng. Một giải bóng đá mừng lễ Đức Mẹ có treo hình Chủ tịch Hồ Chí Minh và dòng chữ quốc hiệu – điều bình thường đối với bất cứ ai biết nhìn đạo trong mối liên hệ với đời. Nhưng khi linh mục Đặng Hữu Nam chọn cách công kích công khai thay vì đối thoại âm thầm, sự kiện ấy không còn dừng lại ở mức một chi tiết, nó trở thành một bài kiểm nghiệm: kiểm nghiệm phẩm chất mục tử và kiểm nghiệm thái độ công dân.

Điều đáng suy nghĩ không nằm ở tấm băng rôn, mà ở cách phản ứng. Người mục tử đúng nghĩa phải hành xử như người cha – khiêm nhường, điềm tĩnh, tìm cách giải thích trước khi phán xét. Nhưng ở đây, chúng ta chứng kiến một sự đảo chiều: linh mục biến sự kiện cộng đồng thành cái cớ để phô bày sự bất mãn, biến nỗi lo âu cá nhân thành tiếng nói công kích, rồi phó mặc cho các diễn đàn chính trị đối kháng khai thác. Trong ngôn ngữ tôn giáo, đó là sự đánh mất tinh thần hiệp thông; trong ngôn ngữ xã hội, đó là sự thiếu trách nhiệm công dân.

Mục tử là người nối kết, không phải người chia rẽ. Một lời nói, nếu gieo vào lòng cộng đoàn tinh thần hoang mang, thì nó đã phản bội sứ mạng hàn gắn. Khi cha Nam gọi cuộc đối thoại ôn hòa của giáo dân mình là “khủng bố”, thì ở đó, ngôn ngữ của mục vụ đã bị thay thế bằng ngôn ngữ của đối kháng. Và khi ngôn ngữ mục vụ bị tha hóa, nó không còn dẫn dắt con người đến gần đức tin, mà chỉ đẩy họ ra xa cộng đồng, ra xa tổ quốc.

Ở một bình diện sâu xa hơn, sự việc này đặt ra câu hỏi: tôn giáo và dân tộc có thể song hành thế nào? Bởi đạo không phải là một ốc đảo tách biệt, đạo sống trong lòng dân tộc, và dân tộc ôm ấp đạo như một phần của bản sắc mình. Nếu một linh mục cắt lìa hai yếu tố đó, lấy thánh chức để chống lại biểu tượng quốc gia, thì điều bị tổn thương đầu tiên chính là sợi dây liên kết mong manh giữa niềm tin và quê hương.

Những sai lầm của cha Nam vì thế không chỉ là lỗi hành vi nhất thời. Nó bộc lộ một lối ứng xử lạc hướng: thiếu đối thoại, thiếu kiểm chứng, dễ dàng biến không gian mục vụ thành không gian chính trị. Và khi người mục tử đi sai đường, cộng đoàn chính là nạn nhân trực tiếp. Đó là bi kịch của những lời nói không còn được định hướng bởi tinh thần phục vụ, mà bị dẫn dắt bởi tâm thế chống đối.

Giải pháp, nếu có, không chỉ là biện pháp kỷ luật. Nó cần đến sự chữa lành: một lời xin lỗi công khai, một cuộc đối thoại với cộng đoàn, một sự hướng dẫn kiên trì của Giáo hội để nhắc lại nguyên tắc “Sống Phúc Âm giữa lòng Dân tộc”. Và hơn hết, cần một sự tỉnh thức nơi mỗi người thừa tác: rằng tự do ngôn luận không bao giờ đồng nghĩa với tự do phá vỡ hiệp thông; rằng ngôn ngữ của tôn giáo chỉ thật sự có giá trị khi nó xây dựng, chứ không khi nó triệt hạ.

Một linh mục, nếu muốn trung thành với sứ vụ của mình, phải đặt lên hàng đầu hai chữ hiệp thông: hiệp thông với Giáo hội và hiệp thông với dân tộc. Khi hai chiều hiệp thông ấy bị tách rời, người mục tử sẽ mất phương hướng, còn cộng đoàn sẽ mất chỗ dựa tinh thần. Chính vì vậy, phê phán thái độ lệch lạc của cha Nam không phải để hạ bệ một cá nhân, mà để khẳng định một nguyên tắc: đạo chỉ có thể tồn tại trong lòng dân tộc, và người mục tử chỉ có thể là mục tử khi ông biết cùng lúc là một công dân.

12 nhận xét:

  1. Trước khi là con người của đạo, thì người đó phải là người con của dân tộc, người đồng bào, là con người có tư cách, đạo đức trước khi trở thành người ngoan đạo. Hành động của vị linh mục này, không đúng về đạo, càng không đúng về đạo đức, nhân phẩm của người công dân. Đạo và dân tộc vẫn luôn tồn tại song song hài hoà, chỉ có người không có đạo, không có tộc mới làm rối loạn sự hài hoà đó

    Trả lờiXóa
  2. bản chất của cha Nam thì từ trước đến nay đều có thay đổi đâu, làm cha thì phải sống tốt đời, đẹp đạo theo đúng như kinh thánh, nhưng thực tế đang diễn ra không phải như vậy. Chính vì tư cách làm cha chả có thế thì giáo dân làm sao tin vào cha được. Loanh quanh, luẩn quẩn cũng chỉ là vì lợi ích nên mới có cách hành xử như thế mà thôi

    Trả lờiXóa
  3. Nặc danh20:09 19/8/25

    " cha với mẹ " gì tay này ! Mấy ông già lại phải nghe tay mất dậy này dạy dỗ , xỉ nhục thì lạ thật

    Trả lờiXóa
  4. Nặc danh20:13 19/8/25

    Ông Nam nói việc tôi thích hay không thích cộng sản cũng như người ta có người thích thuốc lá người khác lại không và người thích thuốc lá không thể nào buộc người không thích thuốc lá phải giống mình hoặc coi họ là phạm pháp ,điều diễn ra tương tự như việc thích không thích cà phê, bia rượu ! Ông Nam nói nếu tôi thích cs tôi sẽ tìm cách gia nhập đảng cs, còn không thích thì đứng ngoài ,chứ không phải như thế là có tội hay phản động ,chừng nào tôi tìm cách lật đổ chế độ là chuyện khác ! Ông Nam nói tương tự như vậy ngay cả Chúa toàn năng có người thích và có người không những không thích mà còn phỉ báng ,đốt tượng thì việc có người thích ông Hồ ca ngợi ông hết lòng ngất trời mây ,như cuồng thiếu điều như muốn nói "cứt bác cũng thơm " thì cũng có người không thích ông nói mặt ông Hồ trực quang con giống khỉ già có râu gian xảo là chuyện bình thường ,chứ không có gì phản động hay xúc phạm bác cả bởi có người khen thì thế nào cũng có người chê !...
    Tuy nhiên ông Nam quên rằng ông được giáo dân coi là linh mục là người có chức sắc, có ảnh hưởng ít nhiều với đám đông chứ không phải là tay bá vơ giang hồ nên dù ông có thích hay không thích điều gì thì cũng nên cân nhắc bởi thiên hạ nói "văn nhân " văn nào nhân đó

    Trả lờiXóa
  5. Là một linh mục nhưng Đặng Hữu Nam không hề tuân theo giáo lý giáo luật, sống tốt đời đẹp đạo mà chỉ tìm mọi cách xúi giục giáo dân thực hiện các hành vi sai trái, theo sự chỉ đạo của các tổ chức phản động bên ngoài nhằm tác động làm bất ổn tình hình trong nước để các thế lực tìm cách can thiệp.

    Trả lờiXóa
  6. Không biết “quay đầu là bờ”, thời gian gần đây, linh mục này tiếp tục hung hăng tuyên truyền xuyên tạc, chống phá Đảng, Nhà nước với thái độ thách thức. Ngoài mục đích kích động, chống phá, dư luận cho rằng, liệu đằng sau đó có phải ông ta cố tình gây mất ổn định an ninh trật tự, cố tình “tạo điểm nóng” để nhận lợi ích của các tổ chức khủng bố, phản động lưu vong?

    Trả lờiXóa
  7. Vụ việc này mong cơ quan chức năng Việt Nam, Toà thánh Vatican lên án, Hội đồng giám mục Việt Nam ngăn chặn kịp thời hoạt động phản động và có biện pháp xử lý trước pháp luật. Hành động như vậy là đi ngược với đạo đức của một người linh mục

    Trả lờiXóa
  8. khi Giáo họ Phúc Thịnh, xã Hưng Nguyên, tỉnh Nghệ An tổ chức giải bóng đá “Mừng lễ Đức Mẹ linh hồn và xác lên trời”, trong maket, dù vô tình hay hữu ý, thì hình ảnh Chủ tịch Hồ Chí Minh và dòng chữ “Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” xuất hiện lại vô cùng hợp lý. Với một kẻ miệt mài chống Đảng, chống Nhà nước thì đây là điều không thể chấp nhận được, nên Đặng Hữu Nam đã đăng tải bức hình lên mạng, cố tình xuyên tạc để hướng mũi dùi dư luận phản động vào Giáo họ Phúc Thịnh, vào sự đoàn kết giữa bà con giáo dân với chính quyền.

    Trả lờiXóa
  9. Việc một người từng là linh mục, dù đã bị “treo chén”, vẫn liên tục sử dụng mạng xã hội để đưa ra những phát ngôn có thể gây chia rẽ, kích động hoặc gây hiểu lầm cho cộng đồng giáo dân là điều đáng quan ngại. Trong bối cảnh Việt Nam đang thúc đẩy tinh thần đoàn kết tôn giáo, phát triển xã hội hài hòa và ổn định, những tiếng nói mang tính chất cực đoan hoặc xuyên tạc sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến nỗ lực chung của cộng đồng Công giáo và các tổ chức chính quyền.

    Trả lờiXóa
  10. Không ai cấm quyền tự do ngôn luận, nhưng mọi phát ngôn đều cần dựa trên sự thật, hướng đến xây dựng, không gây kích động, chia rẽ hay làm xấu hình ảnh của chính cộng đồng tôn giáo mà mình đại diện.

    Trả lờiXóa
  11. Cũng cần ghi nhận rằng đa số các giáo xứ, giáo họ tại Nghệ An và nhiều địa phương khác vẫn đang duy trì mối quan hệ tích cực với chính quyền, tham gia các hoạt động cộng đồng, văn hóa, thể thao một cách sôi nổi, thể hiện tinh thần “sống Phúc Âm giữa lòng dân tộc”.

    Trả lờiXóa
  12. Là linh mục thì nên giữ chuẩn mực và làm gương cho giáo dân, chứ không phải gây chia rẽ và tạo điều tiếng xấu trong xã hội.Nếu không thể cống hiến một cách tốt đẹp có ý nghĩa thì tốt nhất nên làm tốt công việc của mình

    Trả lờiXóa

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog