Chia sẻ

Tre Làng

Hà Nội – Những bàn tay ấm giữa mùa gió lạnh

Lâm Trực@

Tháng Mười Hà Nội. Cái lạnh đầu mùa len vào từng ngõ nhỏ, những giọt sương đọng trên mái ngói cũ như những hạt lệ của trời. Trong không gian ấy, thành phố lại bắt đầu một hành trình quen thuộc nhưng chưa bao giờ cũ: “Chung tay vì người nghèo và an sinh xã hội”. Một chương trình không chỉ là con số của những khoản tiền quyên góp, mà là bản nhạc dài của lòng nhân ái, nơi những tấm lòng Hà Nội cùng ngân lên điệu đồng cảm.

Chủ tịch Ủy ban Nhân dân thành phố Hà Nội Trần Sỹ Thanh và Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam thành phố Hà Nội Nguyễn Lan Hương tiếp nhận sự ủng hộ và trao tặng Thư cảm ơn ghi nhận sự ủng hộ của các đơn vị. (Ảnh: Văn Điệp/TTXVN)

Ngày 3 tháng 11 tới, tại Cung Văn hóa Lao động Hữu nghị Việt – Xô, ngọn lửa thiện tâm ấy sẽ được thắp sáng trong một buổi lễ giản dị mà trang trọng. Ở đó, sẽ có những tấm giấy chứng nhận tri ân, những bó hoa, và cả những giọt nước mắt lặng lẽ khi những ngôi nhà Đại đoàn kết được trao tận tay những phận người lam lũ. Gần mười tỷ đồng được dành để dựng nhà, tặng sinh kế, khơi lại niềm tin vào ngày mai – những con số nghe tưởng chừng khô khan, nhưng mỗi đồng tiền ấy là kết tinh của biết bao lòng trắc ẩn.

Phía sau chương trình là những tháng ngày không ai thấy: những đoàn cán bộ Mặt trận Tổ quốc gõ cửa từng hộ nghèo, những người phụ nữ ngồi lặng đếm từng tấm bạt, từng chiếc xe đạp cũ gom lại cho trẻ em vùng ngoại thành. Những ngôi nhà mới ở Ba Vì, Ứng Hòa, Phúc Thọ đã mọc lên từ chính mồ hôi và lòng thương ấy. Từ đầu năm 2024 đến nay, Hà Nội đã xây mới hơn 1.000 căn nhà, sửa gần 500 căn khác, trao hàng nghìn phương tiện sản xuất với tổng trị giá hơn 69 tỷ đồng. Ẩn dưới con số ấy là những buổi chiều người cán bộ đứng dưới mưa chờ hộ dân đi làm đồng về ký nhận, là nụ cười rạng rỡ của đứa trẻ lần đầu có chiếc bàn học riêng trong căn nhà mái ngói đỏ.

Hà Nội – thành phố tưởng chừng chỉ toàn bê tông và xe cộ – vẫn âm ỉ những mạch chảy của tình người. Quỹ “Cứu trợ” đã chi hơn 140 tỷ đồng giúp những gia đình gặp nạn vì thiên tai, hỏa hoạn, bão lũ; Quỹ “Vì biển, đảo Việt Nam” mỗi năm vẫn đều đặn nhận từ 50 đến 60 tỷ đồng, như một sợi dây nối giữa đất liền và Trường Sa. Từng đồng tiền, từng lời nhắn gửi, là tiếng gọi từ lòng Thủ đô: chúng tôi không quên các anh ngoài đảo xa, không quên đồng bào nơi lũ về.

Năm nay, Hà Nội còn dành tặng 8,45 tỷ đồng cho 690 hộ cận nghèo và 1.000 hộ có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn. Những khoản hỗ trợ tuy không lớn, nhưng đủ để ai đó mua được con bò, chiếc máy khâu, hay đơn giản là một mùa đông không còn rét buốt. Trong dòng người tấp nập của Thủ đô, vẫn có những bàn tay lặng lẽ chìa ra, ấm và bền bỉ như chính hơi thở của đất này.

Hơn chín mươi năm kể từ khi Đảng bộ Hà Nội được thành lập, thành phố chưa bao giờ thôi tự hỏi mình phải sống thế nào cho xứng với hai chữ “Thủ đô”. Và có lẽ, câu trả lời giản dị nhất lại nằm ở chính chương trình này. Khi những viên gạch dựng nên ngôi nhà Đại đoàn kết đầu tiên, khi những bó rau từ ngoại thành được chở tới trung tâm dành cho người neo đơn, Hà Nội đang chứng minh rằng sự phát triển không chỉ là những tòa nhà cao tầng hay con đường mở rộng, mà còn là lòng trắc ẩn không ngừng lớn lên trong từng người dân.

Phía trước, vẫn còn gần mười nghìn hộ cận nghèo cần được giúp đỡ. Những con số ấy không làm người ta chùn lòng, mà trái lại, khơi lên một ý chí bền bỉ: không ai bị bỏ lại phía sau. Cũng như sông Hồng, dù đổi dòng, vẫn chảy mãi qua lòng Hà Nội – chương trình “Chung tay vì người nghèo và an sinh xã hội” không chỉ là một chiến dịch nhất thời, mà là mạch nguồn nhân ái nuôi dưỡng thành phố qua bao thế hệ.

Có lẽ, khi đêm 3 tháng 11 khép lại, trên khán đài, ai đó sẽ nhớ mãi hình ảnh những mái đầu bạc và những gương mặt trẻ cùng hướng lên sân khấu, nơi những ngọn nến tình người lung linh. Và ngoài kia, trong một căn nhà nhỏ ở Gia Lâm hay Sóc Sơn, một đứa trẻ sẽ ngủ yên hơn, trong giấc mơ không còn tiếng mưa rơi qua mái dột.

Đó mới chính là Hà Nội – thành phố của những bàn tay ấm giữa mùa gió lạnh.

Không phải ngẫu nhiên mà giữa nhịp sống hiện đại hối hả, Hà Nội vẫn giữ được truyền thống “lá lành đùm lá rách”. Đó là bản sắc văn hóa đã ăn sâu trong tâm thức người dân nơi đây – những con người có thể bận rộn, có thể đôi khi vô cảm trên phố đông, nhưng khi cần, lại biết đứng bên nhau. Chính sự đồng lòng ấy làm nên sức mạnh chính trị và xã hội của Thủ đô – một sức mạnh mềm, nhưng bền bỉ hơn bất cứ công trình bê tông nào.

Trong tầm nhìn của nhiệm kỳ mới 2025 – 2030, Hà Nội không chỉ đặt ra mục tiêu tăng trưởng kinh tế hay mở rộng đô thị, mà còn nhấn mạnh an sinh xã hội như một trong mười nhiệm vụ trọng tâm. Đó là lời khẳng định rằng phát triển chỉ có ý nghĩa khi con người được chăm lo toàn diện, cả về vật chất lẫn tinh thần. “Chung tay vì người nghèo” vì thế không chỉ là một chương trình, mà là thước đo của một nền chính trị nhân văn – nơi Đảng, chính quyền và nhân dân cùng chia sẻ một khát vọng chung: không ai bị bỏ lại trên hành trình đi tới tương lai.

Khi nhìn lại, có lẽ điều khiến người ta tự hào không phải là số tiền quyên góp, mà là ánh mắt, nụ cười, niềm tin được gieo lại trong những trái tim từng khổ đau. Hà Nội – thành phố của ký ức và hy vọng – một lần nữa chứng minh rằng lòng nhân ái chính là hình thức cao nhất của văn minh.

12 nhận xét:

  1. Đọc xong thấy ấm lòng quá — trong mưa gió, Hà Nội vẫn có những người không bỏ rơi ai. Những bàn tay giúp đỡ lặng lẽ giữa phố phường ướt át, đó chính là hình ảnh đẹp khiến mình tin rằng dù trời xấu đến đâu, lòng người vẫn có thể sáng lên.

    Trả lờiXóa
  2. Không phải lúc nào chuyện lớn mới đáng kể — bài viết gợi nhớ rằng một chiếc áo khoác cho người đứng đường, một chiếc ô sẻ che cho người vượt mưa, cũng là cách giúp sẻ chia bão tố. Khi nhìn thấy sự ấm giữa những ngày đông và mưa, mình tin cộng đồng vẫn còn rất vững.

    Trả lờiXóa
  3. Hà Nội giữa trận mưa, nhiều người có thể chán nản, nhưng khi đọc bài viết này mình lại thấy hy vọng: vì vẫn có những ai đó sẵn sàng đứng giữa tiết trời khó khăn để giúp người khác an toàn hơn. Đó là điều giản dị nhưng rất đáng trân trọng.

    Trả lờiXóa
  4. Có lẽ việc không nổi bật, không đăng lên báo cáo thành tích mới là điều khiến mình cảm phục — những bàn tay ấm giữa mưa gió làm không phải vì muốn được nhìn thấy, mà vì thấy ai đó cần giúp. Đọc bài khiến mình muốn tự nhắc bản thân: khi thấy ai khó khăn, đừng ngại chìa tay ra.

    Trả lờiXóa
  5. Lễ phát động Tháng cao điểm vì người nghèo và an sinh xã hội do thành phố Hà Nội tổ chức mang một ý nghĩa chiến lược và nhân văn đặc biệt, vượt ra ngoài khuôn khổ của một hoạt động quyên góp thông thường. Sự kiện này là một đợt vận động cao điểm, tập trung tối đa nguồn lực và ý chí của toàn xã hội Thủ đô nhằm hướng tới mục tiêu giảm nghèo bền vững và đảm bảo an sinh xã hội toàn diện

    Trả lờiXóa
  6. Nó thể hiện rõ nét vai trò đi đầu, gương mẫu của Hà Nội trong việc thực hiện các chủ trương lớn của Đảng và Nhà nước, đặc biệt là phong trào thi đua "Vì người nghèo - Không để ai bị bỏ lại phía sau". Đây không chỉ là trách nhiệm mà còn là thước đo về sự phát triển văn minh, nhân ái của một Thủ đô.

    Trả lờiXóa
  7. Ý nghĩa đầu tiên và quan trọng nhất của Lễ phát động là việc khơi dậy mạnh mẽ truyền thống "lá lành đùm lá rách" và tinh thần đại đoàn kết dân tộc. Trong suốt Tháng cao điểm, mọi tầng lớp nhân dân, từ cán bộ, công chức, viên chức, người lao động, đến các doanh nghiệp, tổ chức tôn giáo, và cộng đồng dân cư đều được kêu gọi, vận động để thể hiện lòng nhân ái của mình.

    Trả lờiXóa
  8. Điều này tạo nên một dòng chảy nghĩa tình rộng khắp, biến sự quan tâm đến người nghèo không chỉ là nhiệm vụ của cấp ủy, chính quyền mà còn là trách nhiệm và tình cảm tự thân của mỗi công dân Thủ đô. Việc công khai tiếp nhận và sử dụng nguồn quỹ tại Lễ phát động cũng giúp minh bạch hóa và tăng cường niềm tin trong cộng đồng, khuyến khích sự đóng góp lâu dài.

    Trả lờiXóa
  9. Lễ phát động có vai trò then chốt trong việc huy động nguồn lực tài chính lớn cho Quỹ "Vì người nghèo" và các chương trình an sinh xã hội. Nguồn quỹ này được chuyển hóa thành những hỗ trợ cụ thể, có tác động trực tiếp và lâu dài đến đời sống của người dân khó khăn.

    Trả lờiXóa
  10. Tháng cao điểm vì người nghèo là cơ hội để Hà Nội rà soát và đánh giá lại toàn bộ công tác giảm nghèo, từ đó có những kế hoạch hỗ trợ thiết thực và hiệu quả hơn. Việc này không chỉ dừng lại ở việc hỗ trợ vật chất mà còn hướng đến việc hoàn thành các chỉ tiêu chính trị quan trọng: xóa hộ nghèo, giảm tỷ lệ hộ cận nghèo theo chuẩn đa chiều mới.

    Trả lờiXóa
  11. Sự kiện này thường đi kèm với việc tuyên dương, vinh danh các tập thể, cá nhân, doanh nghiệp tiêu biểu đã có nhiều đóng góp. Những tấm gương "người tốt, việc tốt" này trở thành minh chứng sống cho tinh thần nhân ái, lan tỏa những giá trị tích cực và truyền cảm hứng về sự sẻ chia trong cộng đồng.

    Trả lờiXóa
  12. Những hành động tử tế, dù nhỏ bé trong ngày mưa gió, lại là thước đo chân thực nhất cho văn hóa và chiều sâu nhân ái của một thành phố. Nó vượt lên trên những báo cáo thành tích, trở thành 'hào quang' thực sự của Thủ đô: nơi người dân luôn sẵn lòng làm điểm tựa vững chắc cho những mảnh đời khó khăn. Đó không chỉ là trách nhiệm, mà còn là sự khẳng định giá trị con người trong quá trình phát triển bền vững của Hà Nội.

    Trả lờiXóa

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog