Chia sẻ

Tre Làng

HÌNH THỨC RỞM, AI CHẢ BIẾT...

(Petrotimes) - Khẩu hiệu “tiết kiệm là quốc sách” đã có từ lâu, nhất là ở thời kỳ kinh tế khó khăn như mấy năm nay, nó lại càng được nhắc đến nhiều hơn. Tiết giảm chi phí công cũng là chính sách của Chính phủ ban hành gần 2 năm rồi. Nhưng thực tế cuộc sống hằng ngày, khẩu hiệu vẫn cứ là khẩu hiệu, lãng phí vẫn cứ còn tiếp diễn.

1. Hoa giả và hoa thật: Khắp cả nước, hầu như ngày nào cũng diễn ra những lễ khởi công, khai trương, khánh thành, lễ hội và hội nghị. Khi đại biểu đến dự, ban tổ chức những sự này kiện này thường bố trí đội hình thiếu nữ trẻ trung, xinh đẹp, áo dài sặc sỡ đón tiếp khách quý và gắn lên ngực khách một bông hồng giả đính kèm băng vải đỏ hình đuôi nheo. Có những sự kiện mời lượng đại biểu lên tới hàng nghìn người, số bông hồng ấy phải làm dư ra so với số đại biểu đã ấn định. Không chỉ tốn kém, lãng phí mà xung quanh cái bông hồng bằng vải đỏ ấy cũng còn những chuyện phiền hà.

Quan khách đến dự lễ, mỗi người trang phục một kiểu khác nhau, áo họ mặc cũng có chất liệu vải khác nhau. Dù bông hồng được dùng chất liệu băng keo để dán lên ngực nhưng độ bám dính phụ thuộc vào chất liệu vải áo. Vì thế, có đại biểu vừa bước đi được mấy bước thì bông hồng kia đã rời khỏi ngực áo. Có nhặt lên gắn lại cũng chỉ lủng lẳng được vài phút rồi lại rơi.

Và có những đại biểu lâu ngày gặp nhau, hồ hởi ôm hôn quấn quýt, hoa hồng cũng bị rơi. Tâm lý chung, chẳng có ai thích đeo cái bông hoa giả kèm lá cờ đuôi nheo như thế trên ngực cả. Chính vì thế mà có vị vào đến ghế ngồi là bóc ngay ra. Tế nhị thì đút vào túi, dán vào bàn ghế; còn thô hơn thì dúi xuống gầm bàn. Thế là sau khi kết thúc buổi lễ, trên sàn nhà, ghế ngồi và rải khắp từ sân ra đường, la liệt hoa hồng vải đỏ rực dính đầy đất cát, bị hàng trăm người vô tình giẫm lên.



Không chỉ có hoa hồng, nhiều nơi còn làm tấm biển mica cỡ 6x9cm, trong đó ép miếng giấy in tên của hội nghị, hội thảo hoặc buổi lễ. Tấm biển đó có nơi dùng kim băng cài lên ngực đại biểu, có nơi dùng dây vải để đeo trên cổ khách. Cũng phải tiền triệu chi cho việc làm số biển này nhưng những tấm biển ấy thường bị đung đưa, lật mặt trái ra, trắng phớ, chẳng có chữ gì cả.

Còn hoa thật thì sao? Rất nhiều cuộc lễ lạt, mặc dù ban tổ chức đã có dòng thông tin nhắc các đoàn khách đến dự không mang theo lẵng hoa, nhưng khách mời vẫn vô tư mua những lẵng hoa trị giá 500-600 trăm ngàn đồng đến tặng. Hoa để tràn lan từ ngoài sân, tiền sảnh vào trong hội trường, sân khấu. Tan cuộc, hàng trăm lẵng hoa trở thành đống rác, lại làm khổ công nhân vệ sinh môi trường thu gom vào buổi tối. Đó là chưa kể những bát hoa, lọ hoa mà ban tổ chức đã trang trí ở trên bàn của đoàn chủ tịch, bàn khách VIP.

Không ít cuộc còn đặt một giỏ hoa tươi trên bục phát biểu. Cái giỏ hoa quá to, rườm rà che kín mặt người phát biểu. Ngồi dưới hội trường, đại biểu chỉ còn nhìn thấy cái chỏm đầu gật gù của diễn giả, thật khó chịu.

Trước giờ khai mạc các sự kiện, đại biểu còn bị tra tấn bằng một chương trình văn nghệ inh tai nhức óc.

2. Bóng bay, cờ, phướn, pháo giấy và khẩu hiệu cũng là chuyện đáng phải bàn. Có những lễ lạt cấp địa phương mà các ngả đường dẫn đến khu hành lễ, nhan nhản baner, khẩu hiệu chào mừng; rợp trời cờ, phướn, cổng chào. Khi ban tổ chức công bố khai mạc lễ hội hoặc cuộc thi nào đó, một loạt pháo giấy bắn ra lấp lánh, từng chùm bong bay thả lên, kéo theo mấy dải baner cuốn đi cùng chiều gió. Quan chức vỗ tay hoan hỷ, còn dân chúng thấy xót ruột cho sự phô trương lãng phí.

Đối với lễ khởi công, động thổ, một hộp gỗ dài chừng 10m, rộng 0,6m chứa đầy cát đen; những chiếc xẻng mới tinh được quấn vải đỏ ở cán trao cho quan chức xúc mấy nhát tượng trưng. Rồi chuyện cắt băng khánh thành, khoảng chục quan chức dàn hàng ngang, mỗi vị một chiếc kéo, đứng xen kẽ là những cô gái áo dài sặc sỡ, bưng khay đỡ dải băng vải đỏ cho quan chức cắt băng.

Một số cuộc long trọng hơn thì ban tổ chức bố trí hàng nút điện cho quan chức bấm nút, còi kêu đầy ấn tượng. Đồng thời máy phun khói, máy phun pháo hoa cải mù mịt trước lễ đài. Trong những cuộc khánh thành cầu, đường trên các tuyến quốc lộ, sau lễ cắt băng là một đoàn xe ôtô hàng trăm chiếc nối đuôi nhau diễu hành một vòng trước khi quay về nơi ăn cỗ.

Tất cả những “đạo cụ”, những vật dụng được “trình diễn” trong các cuộc vui nêu trên đều chỉ sử dụng một lần rồi hầu như bỏ đi cả. Không chỉ lãng phí tiền bạc mà còn để mất mỹ quan. Rác trên mặt đất, dây dợ và băng biển trên cành cây, cột điện sau mấy ngày không có ai dọn dẹp. Quan chức ào ào đến dự rồi vội vã ra về, có ai quan tâm đến chuyện ấy. Cơ quan, đơn vị, doanh nghiệp đứng ra tổ chức những sự kiện làm gì không hiểu được sự phô trương hình thức và lãng phí của mình. Vậy tại sao họ vẫn làm? Vì sĩ diện, vì muốn thể hiện với cấp trên để gây thanh thế! Cấp trên có biết không?

Chắc chắn là biết, có nhắc nhở nhưng vì nể cấp dưới rồi quen dần, đôi lúc tỏ ra vô tâm, buông xuôi. Có vị lãnh đạo đã từ chối khi được mời đi khai trương, khai mạc, khánh thành, trao giải thưởng vì nó quá nhiều, đâm nhàm chán. Nhưng rồi hằng ngày các sự kiện đó vẫn diễn ra. Thế thì ai sẽ là người thực hiện khẩu hiệu “Tiết kiệm là quốc sách”? Những người có chức, có quyền và có tiền (chi từ ngân sách Trung ương hoặc địa phương) mới có thể tổ chức được sự kiện.

Một điều tưởng chừng rất đơn giản sao không thực hiện được: Đã chi tiêu vào tiền ngân sách thì phải có thanh quyết toán. Nếu cấp trên không thanh quyết toán những khoản tiền lãng phí, vô bổ ấy thì làm sao cấp dưới dám chi. Người chi tiền đều là cán bộ, đảng viên chứ không phải dân thường. Cán bộ, đảng viên không gương mẫu, không tự giác chấp hành quy định của cấp trên thì khẩu hiệu vẫn chỉ là khẩu hiệu.

Chủ nghĩa hình thức đã ăn sâu vào suy nghĩ và hành động của cán bộ nhiều cấp, nhiều ngành. Đã phú quý gì mà sinh lễ nghĩa! Quá chú trọng hình thức mà không quan tâm đến nội dung nên thường “đầu voi, đuôi chuột”. Khai trương, khánh thành long trọng, hoành tráng lắm nhưng chỉ mấy tháng sau công trình đã hư hỏng, xuống cấp. Nhiều phong trào phát động rầm rộ nhưng cứ “phát” cho xong chứ không thấy “động”. Bao nhiêu lễ hội cũng chỉ dừng lại ở phần lễ còn phần hội thì dành cho tư nhân thao túng, chặt chém và gây ra bao hệ lụy đáng buồn.

Bao nhiêu cuộc hội thảo, hội nghị nhằm khắc phục thực trạng yếu kém này nhưng không có chuyển biến tiến bộ. Một năm, nếu tính toán chi li ra thì trong cả nước, số tiền “nướng” vào cái sự long trọng hình thức kia không biết bao nhiêu tỉ đồng. Dân tình rất bức xúc nhưng không biết làm gì, chỉ xì xào bình luận. Những đứa trẻ tranh nhau nhặt những bông hồng vải, quả bóng bay, tấm biển mica đeo ngực trong niềm hân hoan, sung sướng thì cha mẹ chúng lại thấy chua xót trong lòng. Họ ước mơ số tiền ấy đưa vào xây dựng những công trình phúc lợi cho những vùng quê nghèo thì biết bao con người được hưởng lợi.

Việc có lợi cho dân, cho nước như thế, hà cớ gì không được cấp trên ra tay quyết liệt để cho dân được nhờ?

B.Đ

23 nhận xét:

  1. Tất cả các cơ quan ban ngành ở đâu cũng rất trọng cái hình thức. Nhìn người bẩn bẩn xấu xấu thì kiểu gì cũng tránh cho xa, hoặc dùng đồ xấu kiểu gì cũng bắt đi đổi cho bằng được cái thứ quý giá hơn. Thật là nực cười khi mà đất nước còn nghèo khó mà cán bộ lại phung phí tiền của đến vậy

    Trả lờiXóa
  2. lại nói tới vấn đề T-T-T đúng là cái khó nói và bàn nhất trong xã hội hiện nay. mình được sinh ra và lớn lên trên cây lúa lên mình thấy nó thật xa xỉ với mình nhưng mình cũng hiểu được phần nào của nó. xã hội cần những con người những người có tâm huyết và cần có những con người có trách nhiệm hơn với xã hội chứ không fai là đẩy vòng quay như vậy đâu ý

    Trả lờiXóa
  3. Người dân Việt Nam là thế mà. Rất coi trọng hình thức mà ít khi để ý tới cái cốt lõi của vấn đề. Nhiều khi chỉ vì hình thức mà lãng phí những khoản tiền vô cùng lớn mà chẳng đem lại được lợi ích gì cả. Đúng là cái tật xấu này phải thay đổi nhiều thì nước ta mới tiến bộ được

    Trả lờiXóa
  4. các ban ngành, đoàn thể của Việt Nam bây giờ nhiều cái còn hình thức lắm. Làm mình nhớ lại vở hài trong gặp nhau cuối tuần: các cán bộ, nhân viên họp để nêu ra biện pháp tiết kiệm, nhưng cuối cùng thì tiền họp vượt qua số tiền đã tiết kiệm được.

    Trả lờiXóa
  5. Việc tiêu tốn hàng nhiều tỉ đồng vào những thứ không cần thiết đang làm lãng phí tiền bạc của nhân dân. Những thứ mang nặng hình thức, không có tác dụng, nhưng những thứ ấy vẫn đang được sử dụng rất nhiều. Thiết nghĩ nếu số tiền ấy được đưa đi làm từ thiện, xây những công trình thì sẽ có ích lợi biết bao.

    Trả lờiXóa
  6. cái bệnh hình thức hiện nay là một vấn đề mà cả xã hội quan tâm? nói thì hay lăm nhưng làm thì như " gà " ấy . cho nên nhân dân hay còn gọi cán bộ trên cây là đúng rồi. nói có vể ngon ngọt ai mà chả thích nhưng khi làm thì có làm nổi đâu
    thiết nghĩ để phát triển xã hội ta nên chăng phải đấu tranh quyết liệt với căn bệnh này , có thể chúng ta làm các công việc nhỏ nhẹ thôi nhưng quan trọng là nói là phải làm mới đúng

    Trả lờiXóa
  7. NÓI MÀ KHÔNG LÀM ĐƯỢC THÌ NÓI LÀM GÌ ????
    CÁN BỘ GIỜ KHẨU HIỆU NÀY NHIỀU LẮM NÈ , CÀNG TO NÓI CÀNG NHIỀU NHƯNG LÀM ĐƯỢC BAO NHIÊU ĐÂU
    MÌNH THÌ RẤT THÍCH NGHE CÁN BỘ NÓI NHƯNG ĐẾCH THÍCH XEM CÁN BỘ LÀM VÌ LÀM ĐƯỢC GID ĐÂU, CHỈ TA NĂM NGÓN AI BIẾT ĐÂU MÀ LẦN

    Trả lờiXóa
  8. Nặc danh09:36 19/4/13

    Đó là chưa kể lâu lâu lại cho cán bộ di nước ngoài học để “tu nghiệp “ . Học chỉ là vỏ khoác ngoài thôi chớ tụi này mà học gì nổi . Một chữ cắn làm hai còn không có . Tiếng Anh chỉ biết có một chữ "please" . Mặt thì cứ vênh váo lên , không biết nhục là gì nữa . Thật ra đây chỉ là một cách cho COCC có điều kiện du lịch nước ngoài , dân phải trả mọi chi phí cho bọn khốn nạn . Sau khi đi chơi và mua sắm đồ để buôn lậu , thì khi chúng về , chúng có lý do để được tăng lương , tăng chức (tiền để mua cái bằng giả cũng do dân trả) . Thằng dân thì vẫn vất vả khổ sở bữa no , bữa đói .

    Trả lờiXóa
  9. Nước mình còn nghèo lắm, đã nghèo lại còn lãng phí, mà đi đầu lại là mấy cái ông lãnh đạo. Không hiểu các ông ấy thế nào, suốt ngày tung hô là phải tiết kiệm, tiết kiệm là quốc sách, ấy vậy mà lại suốt ngày mất tiền của vào những cái đâu đâu, hay đó không phải là lãng phí mà chỉ là sự "tiêu vặt" của các ông?

    Trả lờiXóa
  10. Nặc danh10:48 19/4/13

    Nhiệm vụ của cán là phải suốt ngày tung hô , mồm miệng chúng trơn như bôi mỡ , cho nên cái màn này thì dễ thôi . Còn ăn quen nhưng nhịn thì không quen , nhất là xài tiền chùa thì tội gì phải lo ? Chúng đâu có nghĩ tới những người buôn thúng bán bưng bữa đói bữa no ,nhưng vẫn phải đóng góp tiền thuế cho chúng xài. Chúng mà biết nghĩ thì chúng đã không là cán .

    Trả lờiXóa
  11. Đúng là hình thức rởm, chỉ được mỗi cái mồm, nói thì nói nhưng mà có làm đâu! Mấy ông cán bộ suốt ngày tuyên truyền, phát động phong trào này, cuộc thi nọ, nhưng mà có được cái gì đâu, quanh đi quẩn lại chỉ được mỗi cái tài "chém gió".

    Trả lờiXóa
  12. Chủ nghĩa hình thức đã ăn sâu vào suy nghĩ và hành động của cán bộ nhiều cấp, nhiều ngành. Phải biết rằng đất nước cũng đang gặp khó khăn, lãng phí vào những thứ như vậy được lợi ích gì. Hội nghị thì nói ra nói vào đều là người dân Việt, phô trương quá làm gì, có ai xem đâu chỉ tốn tiền của Nhà nước của nhân dân. Nói như tác giả, tại sao không dùng số tiền ấy chia cho người dân nghèo cả nước. Cái gì đúng thì nên làm, tiền đâu phải là thứ có thể sử dụng bừa bãi như vậy. Chi tiêu tốn kém trong khi lại không cần thiết, thật không thể hiểu nổi

    Trả lờiXóa
  13. thực ra đây cũng là vấn đề vô cùng nhạy cảm trong công cuộc phát triển đất nước! nhìn chung Đảng và nhà nước đang có những chính sách rất tốt và cũng từng bước thực hiện được những chính sách ấy, nước ta đang từng bước phát triển và hội nhập, cái ấy thì không ai là không nhận ra!thế nhưng vấn đề lạm phát, đầu tư chưa hợp lí vẫn còn tồn tại trong xã hội,cần phải có những hình phạt nặng cho những kẻ gây ra lạm phát hoặc tham ô tham nhũng!

    Trả lờiXóa
  14. Không biết từ lúc nào chúng ta dùng chữ " nhạy cảm " thay cho bất lực ? Lạm phát sinh ra từ vấn đề in tiền ào ạt để chi dùng cho những lãng phí xa hoa của viên chức . Cuối cùng thì chính người dân là lãnh đủ . Thử nghĩ tiền kiếm không ra , lương thì cố định , lạm phát thì không kiểm soát nổi thì làm sao dân sống ? Đầu tư chưa hợp lý là vì ngu dốt, vô tài , mà tiêu xài thì như nước . Nói là phạt nặng cho những kẻ gây ra lạm phát , tham ô thối nát thì phạt ai bây giờ ? Tham ô thì bao giờ cũng phải có bao che từ trên . Moi một thằng ra là lòi ra cả lũ , cho nên chúng phải che chở dấu diếm cho nhau . Làm sao còn mà phạt ? Nói thì quá dễ , nhưng làm thì không đơn giản , và cũng chẳng ai muốn làm .

    Trả lờiXóa
  15. Dạo này đúng là nhà nước đang muốn giải quyết triệt để cái vụ lãng phí này thật ! chứ cứ kêu ngân khố cạn chứ toàn dùng vào những việc đâu đâu không cần thiết thì ngân khố cạn là đúng rồi ! thiết nghĩ cái gì lủng lẳng vướng vúi thì bỏ đi cũng được không cần thiết phải mất tiền vì nó xong việc lại vứt tùm lum ! đúng là vứt tiền qua cửa sổ @@

    Trả lờiXóa
  16. Đúng là hiện nay , quan chức, cán bộ chính quyền ở nước ta còn trọng hình thức quá, bề ngoài lúc nào cũng phải thật đầy đủ, thật hoành tráng, trang trọng nhưng quên mất cái chủ yếu, quan trọng nhất phải là nội dung bên trong. Việc này vô hình chung gây nên sự lãng phí rất lớn, tốn kém về tiền của, sức người

    Trả lờiXóa
  17. Đất nước ta đang trên con đường phát triển bởi vậy mỗi hành động tiết kiệm của mỗi người đều sẽ giúp đất nước phát triển hơn ! nhất là quan chức cán bộ ! đúng là hình thức rởm ai cũng biết đó ! nhưng giải quyết sao đây ! xếp là to nhất rồi ! xếp hoang phí thì nhân viên cũng chỉ biết nhìn mà tán thành chứ nói được gì đâu ! Thật là khó ! hình thức @@

    Trả lờiXóa
  18. Hình thức cũng quan trọng lắm chứ, mọi người thử nghĩ xem, nếu trong 1 cuộc họp, hội nghị mà không có 1 chút ca nhạc, 1 chút hoa, thì sẽ tẻ nhạt như thế nào, những dịp như thế cho dù không linh đình thì ít ra cũng nên long trọng 1 chút chứ. Đó là 1 việc nên làm, không nên gọi là lãng phí.

    Trả lờiXóa
  19. Nếu tự bỏ tiền túi ra mà vui thì không ai nói gì , đừng dùng tiền của dân vào những việc vô ích . Dân kiếm ăn từng bữa thì có gì mà vui ? Họp với hội nghị mà cũng cần có bồi dưỡng , có ca nhạc , có bông hoa , thì đúng là một bọn vô lại , hại dân, vô trách nhiệm . Làm thì chỉ toàn một lũ ngu dốt ,lười biếng và bất lực . Nói thì nhiều mà không làm được gì có ích cho dân , tiêu xài thì không có giới hạn , thử hỏi tinh thần trách nhiệm ở đâu ?

    Trả lờiXóa
  20. Nặc danh22:27 20/4/13

    Chẳng lẽ nội dung rỗng tuếch, vô vị không ai muốn nghe nên cần phải có hình thức cho xôm tụ , xài tiền dân một cách vô trách nhiệm . Đầy là lừa bịp chớ còn gì nữa ? Quan tâm quá nhiều tới hình thức , mà nội dung không có gì , thì cũng như bọn lừa bịp bán hàng giả , cần sơn phết , làm cho đẹp . Mà tiền thì cũng moi từ dân ra mới khốn nạn . chúng nó có bỏ đồng nào đâu . Một lũ sâu bọ .

    Trả lờiXóa
  21. Nặc danh23:12 20/4/13

    Vậy mà cũng có người đồng tình cho là "Hình thức cũng quan trọng lắm chứ, mọi người thử nghĩ xem, nếu trong 1 cuộc họp, hội nghị mà không có 1 chút ca nhạc, 1 chút hoa, thì sẽ tẻ nhạt như thế nào" Chẳng biết cái đầu rỗng tuếch của nó nghĩ gì nữa . Họp hành chẳng có gì để nói , chẳng có gì đáng nghe thì mới tẻ nhạt , bởi vậy người đi họp chủ yếu là "nghe nhạc " ? Đã vậy con mở mồm nói được là "Đó là 1 việc nên làm, không nên gọi là lãng phí." , có lẽ đây là một trong những con sâu trong đám sâu bọ ?

    Trả lờiXóa
  22. Để cho đất nước chúng ta phát triển một cách bền vững, tránh những sơ hở để các thế lực thù địch có thể lợi dụng xuyên tạc, chống phá chế độ. CHúng ta cần thực hiện các công việc, từ trung ương đến địa phương một cách có hiệu quả nhất. chú trọng vào chất lượng, chứ không phải hình thức. Để làm được điều đó, chúng ta cần sự vào cuộc cả hệ thống chính trị, của cả toàn xã hội, nhân dân. Sự tin tưởng vào Đảng, vào sự lãnh đạo cảu Đảng.

    Trả lờiXóa
  23. Bệnh hình thức là một trong những vấn đề đang nhức nhối trong xã hội VN hiện nay, điều mà cả hệ thống chính trị đang ra sức để đẩy lùi. bệnh hình thức khiến hiệu quả công việc không cao, chỉ được vẻ bên ngoài mà thôi. Cần những biện pháp mạnh mẽ hơn nữa để chống bệnh thành tích, nâng cao hiệu quả trong công việc. vì sự phát triển thịnh vượng cho đất nước

    Trả lờiXóa

Tìm kiếm mở rộng

Google TreLang

Tre Làng

Thông kê truy cập

Lưu trữ Blog